Bước thứ ba, trò chuyện được một lúc liền mắng hắn vài câu hôn quân!
He he.
Ta không tin Chử Sư Vực còn có thể nhẫn nhịn!
...
Nửa đêm, đêm đen gió lớn, là thời gian hành động để tìm c.h.ế.t.
Ta nghênh ngang xông vào trong cung, đi đến trước tẩm điện của Chử Sư Vực.
Vừa định bước vào đã bị thị vệ canh cửa tẩm điện chặn lại, "Thừa tướng đại nhân, đêm đã khuya, Bệ hạ..."
Ta quá rành tìm đường c.h.ế.t kiểu này, liền bày ra vẻ gây rối phản nghịch ngắt lời thị vệ: "Khuya cái gì mà khuya, trước mắt là thời điểm nói linh tinh hay sao, mau gọi Bệ hạ dậy cho ta, ta có chuyện quan trọng cần bẩm báo."
Thị vệ kia nuốt nước miếng nói: "Thừa tướng đại nhân, giờ sợ Bệ hạ không tiện lắm. Bệ hạ đang..."
Ta lại lần nữa ngắt lời thị vệ: "Lằng nha lằng nhằng, nhờ ngươi thì có tác dụng gì, quên đi, để ta tự đi."
Nói xong, ta bước vào tẩm điện của Bệ Hạ.
Thị vệ kia còn muốn nói gì đó, nhưng một thị vệ khác đã kéo tay hắn lại, bịt miệng hắn, "Ngươi muốn c.h.ế.t phải không? Thừa tướng đại nhân là người ngươi có thể can sao, ngươi quên mấy vị đại thần tố cáo Thừa tướng đại nhân, bị Bệ hạ dạy dỗ suýt nữa thì cắt chức à."
Ta liếc nhìn hai người họ, thầm nghĩ, chậc chậc, ta đây nổi tiếng rồi.
"Nhưng Bệ hạ đang... ưm ưm!"
Thị vệ kia còn chưa nói hết đã bị một thị vệ khác lại bịt miệng lại.
Vì vậy, câu nói tiếp theo ta không nghe rõ, nhưng mà ai thèm quan tâm Chử Sư Vực đang làm cái qué gì, tìm đường c.h.ế.t như này mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ chứ!
Ta đẩy cánh cửa đang khép hờ ra.
Sau đó, mắt ta mở to.
Chử Sư Vực đang hoàn toàn k.h.ỏ.a t.h.â.n, nhắm mắt lại, ngâm mình trong suối nước lạnh phủ đầy cánh hoa.
Hắn nghe thấy tiếng cửa mở, chợt mở mắt ra.
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Theo lý mà nói, gặp phải trường hợp này, để tránh khó xử thêm. Lẽ ra ta nên che mắt lại, lập tức quay người, bước từng bước dài chạy ra khỏi tẩm điện.
Nhưng sự thật là ánh mắt của ta nhìn chằm chằm vào cơ bụng tám múi của Chử Sư Vực.
Móa chứ, dáng người Chử Sư Vực lúc mặc quần áo nhìn có vẻ gầy, vậy mà khi cởϊ qυầи áo lại có thịt nha, còn là cơ bắp rắn chắc nữa chứ.
Cơ bụng tám múi, ai lại không thích!
Đầu óc tôi xoay chuyển, đúng rồi, dù sao lão nương tới đây để tìm c.h.ế.t mà, trước khi c.h.ế.t nhìn cơ bụng tám múi của Chử Sư Vực lâu thêm chút cũng không thiệt nha. Vì để nhìn rõ hơn nữa, ta nuốt nước miếng, giả bộ bình tĩnh bước đến cạnh suối nước lạnh.