Xuyên Nhanh: Biến Chứng Vạn Nhân Mê

Quyển 1- chương 41: Mù mặt

**Thư phòng.**

Trên tường, kim đồng hồ chỉ 8 giờ tối.

Tân Hòa Tuyết ngồi trên ghế làm việc, lật xem một hợp đồng mới tìm được.

Bùi Quang Tế đã khóa hợp đồng trong két sắt, nhưng Tân Hòa Tuyết lấy được chìa khóa từ quản gia trí tuệ.

Nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang, Tân Hòa Tuyết nhanh chóng nhét hợp đồng vào ngăn kéo, để lại một khe hở nhỏ.

Cậu như nhập thần vào việc lật xem sách trên bàn.

Một bóng dáng Alpha cao lớn xuất hiện từ phía sau, chắn ánh đèn trần nhà.

Tân Hòa Tuyết nghe thấy tiếng đối phương đặt tay lên chỗ tựa lưng da của ghế, phát ra âm thanh rất nhỏ.

Tịch Chính Thanh vừa mới rửa mặt xong, khi tiến lại gần, trên người anh còn mang theo hơi nước chưa khô và sự lạnh lẽo, khiến Tân Hòa Tuyết không dấu vết nhăn mày.

May mắn thay, nhiệt độ trong thư phòng được điều chỉnh thích hợp, hơi ấm nhanh chóng xua tan cái lạnh.

Tịch Chính Thanh rất muốn hỏi Tân Hòa Tuyết dùng loại sữa tắm gì, vì Beta không có tin tức tố, nhưng Tân Hòa Tuyết lại có mùi hương dễ chịu khiến người khác an tâm.

Anh hạ mắt, nhìn thấy mái tóc đen mềm mại của thanh niên rủ xuống, cổ sau lộ ra làn da trắng như tuyết, tựa hồ có thể dễ dàng để lại dấu vết ái muội.

Thanh niên giống như một con thiên nga xinh đẹp, không dễ khuất phục, khiến trong lòng anh xao động mãnh liệt.

Giờ phút này, Tịch Chính Thanh cảm thấy cái vòng cổ mình đeo đáng lẽ nên đặt trên người đối phương thì hợp hơn.

Anh muốn chiếm đoạt đối phương, khiến đối phương cong eo, bị động thừa nhận sự xâm nhập của Alpha, làm thanh niên khóc lóc đến hỏng mất.

Khóc sẽ càng đẹp.

【Đang xem gì?】

Tịch Chính Thanh đưa bản ghi nhớ cho đối phương xem.

Tân Hòa Tuyết lật sách, bìa sách in tiêu đề cho anh xem.

Tịch Chính Thanh liếc qua, đó là sách về công nghệ cải tạo gen, anh hiểu rõ nhưng không mấy hứng thú. 【Tại sao lại xem cái này?】

Tân Hòa Tuyết nhẹ nhàng mím môi, dịu dàng nói: “Muốn hiểu biết về những thứ anh thường tiếp xúc.”

Cải tạo gen thực sự là việc Bùi Quang Tế thường tiếp xúc.

Tịch Chính Thanh hơi nhíu mày, không nói gì, mà lấy từ túi ra một vật, vòng qua cổ Tân Hòa Tuyết.

Tân Hòa Tuyết cảm thấy xương quai xanh chạm phải một vật lạnh lẽo.

Đó là một chiếc vòng cổ.

Tịch Chính Thanh giúp cậu đeo vào, nói: 【Quà sinh nhật.】

Buổi chiều, khi thư ký chọn lựa quà tặng, anh không hài lòng. Vì vậy, anh đã làm một chiếc vòng cổ từ đá mặt trăng trong phòng tối.

Viên đá quý màu lam lấp lánh, tựa như ánh trăng chảy xuôi, như một viên ánh trăng mini.

Đây vốn là vật quý nhất trong phòng tối của Tịch Chính Thanh.

Nhưng, so với người trước mắt, nó chỉ là một viên đá bình thường.

Tân Hòa Tuyết giả vờ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn anh, “Cảm ơn, tôi thực thích…”

Thanh niên ngồi trong ghế da rộng, giơ tay chạm vào vòng cổ, lo lắng hỏi, “Dây thanh của anh khi nào mới khôi phục? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Tịch Chính Thanh: 【Còn cần một thời gian.】

Tịch Chính Thanh: 【Chỉ là bị dị chủng ám sát, đừng lo lắng, dị chủng đã bị chế phục, không có thương tổn đến nơi khác.】

Những năm gần đây, các tổ chức phản kháng dị chủng ngày càng mạnh mẽ, nhưng chủ yếu nhắm vào tiểu quý tộc. Việc vào trung tâm khu cần qua kiểm tra sinh học đặc biệt, dị chủng đến nay chưa thành công qua được.

Tịch Chính Thanh không để tâm đến chúng, lần này chỉ lấy ra để nói dối.

Tân Hòa Tuyết giơ tay vuốt ve anh, nhẹ nhàng hỏi: “Anh không vui sao?”

Tịch Chính Thanh ngẩn ra, đối diện với đôi mắt đầy ánh sáng.

Anh nghe thấy Tân Hòa Tuyết mê hoặc nói: “Chúng ta chơi trò gì làm anh vui lên nhé.”

Tịch Chính Thanh mới nhận ra sự việc dần thoát khỏi kiểm soát.

Tân Hòa Tuyết đứng dậy, kéo vòng cổ anh, như dắt xích chó, bất ngờ đẩy Alpha vào ghế bành.

Thế công thủ lập tức thay đổi.

Ghế phát ra tiếng kẽo kẹt trong thư phòng yên tĩnh.

Thanh niên ngồi lên bàn sách gỗ tử đàn, chân cao giơ lên, lông mi lười nhác rủ xuống, như con bướm chậm rãi đập cánh.