Bùi Ảnh ném cuốn sách luyện tập lên sô pha trong phòng khách và không còn muốn làm gì thêm nữa.
Bên ngoài trời mưa, gió thổi qua các tán cây.
Anh cảm thấy mình nên uống một chút rượu mạnh và ngủ một giấc.
Anh đi đến quầy bar và rót một ly rượu Whiskey đặc biệt.
Tiếng động ầm ầm từ tầng trên truyền xuống.
Bùi Ảnh nheo mày, đặt ly rượu xuống và bước nhanh lên lầu.
Thiếu niên nằm trên sàn, may mà sàn nhà được trải thảm mềm mại.
Dù vậy, thiếu niên mặt mày tái nhợt, mồ hôi ướt đẫm tóc, trông khá khổ sở nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp vốn có.
“Làm sao vậy?”
Bùi Ảnh tiến lại gần, đỡ cậu ngồi lên sô pha.
Tân Hòa Tuyết đau đến mức tầm mắt mờ mịt, giọng nói yếu ớt, “Quang Tế……?”
Rất nhanh, cậu nhận ra đối phương thông qua khuyên tai, “Bùi Ảnh?”
Mồ hôi lạnh chảy xuống từ trán, đôi mắt đau đớn, “Tôi, dạ dày đau……”
Nhà hàng Túy Tiên Lâu làm món ăn có hương vị giống như ở Ngự Thiện Phòng, Bùi Quang Tế khuyên cậu ăn nhiều, vì vậy cậu không thể kiềm chế và đã ăn quá nhiều.
Có thể là bị viêm dạ dày cấp tính.
Tân Hòa Tuyết đã phải chịu đựng nhiều vấn đề về sức khỏe, cậu quá quen với cơ thể chịu nhiều tai họa này của mình.
Bùi Ảnh: “Cậu cứ bình tĩnh, trong nhà không có thuốc dạ dày, tôi sẽ liên hệ bác sĩ.”
Anh gọi điện cho bác sĩ gia đình.
Đột nhiên, tin nhắn từ Bùi Quang Tế lại đến.
【 Tân Hòa Tuyết bị đau dạ dày, cậu ấy vừa mới tìm anh, anh có muốn về xem không? 】
Bùi Quang Tế nhận được tin nhắn khi đang ngồi trên phi hành khí, nhíu mày.
Anh đang trên đường gặp Chủ Lý ở khu Tây thành.
Bùi Quang Tế nghĩ về hợp đồng trong thư phòng và những hành động ngốc nghếch của mình gần đây.
Chỉ là một tình nhân đưa về đề giải quyết kỳ xao động mà thôi.
Giữa bọn họ còn chưa đến mức gọi là có “tình cảm”.
Huống chi chỉ là một năm thời hạn.
Bùi Quang Tế cảm thấy mình quá để tâm đến đối phương.
Điều này không quan trọng lắm.
Chỉ là sự phản ứng ảnh hưởng từ kỳ xao động gây ra.
Bùi Quang Tế thành công tìm ra lý do cho việc mất kiểm soát của mình trong thời gian qua.
Anh thậm chí đã cảnh cáo Giang Kinh, “Sau không cần để những bức thư lung tung không cần thiết ở trong văn phòng của tôi.”
Giang Kinh im lặng một lát, “Vâng.”
Bùi Quang Tế nhìn lại tin nhắn từ Bùi Ảnh.
Đau dạ dày, về xem xét.
Anh nhìn vào tin nhắn, bình tĩnh gửi đi câu trả lời.
【 Sinh bệnh thì để bác sĩ khám. 】
Bùi Quang Tế ra lệnh: “Kêu đội ngũ chữa bệnh đi đến biệt thự trên núi.”
Giang Kinh lau mồ hôi: “Vâng.”
Bùi Ảnh đang cho Tân Hòa Tuyết uống nước ấm.
Anh nhìn tin nhắn trả lời từ Bùi Quang Tế, nhướng mày.
--------------------
Tân Hòa Tuyết bị viêm dạ dày cấp tính và sốt cao không giảm.
Khi đội ngũ chữa bệnh của Bùi thị đến, họ phát hiện Tân Hòa Tuyết dị ứng với nhiều loại thuốc, có lẽ vì cậu hoàn toàn là người thuần huyết, không qua bất kỳ quá trình cải tạo hay tăng cường thể chất nào, bác sĩ chỉ có thể làm xét nghiệm máu và áp dụng phương pháp điều trị phù hợp nhất, tuy hiệu quả chậm nhưng ổn định.
Túi chườm nước đá vừa được đặt lên trán nóng, thiếu niên khuôn mặt tái nhợt, mày nhíu lại.
Cậu nghiêng đầu, gương mặt càng chôn sâu vào gối mềm.
Túi chườm nước đá cũng bắt đầu chảy nước.
Bùi Ảnh lấy túi chườm nước đá từ tủ đông.
Anh “Sách” một tiếng, định bỏ túi chườm nước đá xuống, nhưng bác sĩ khuyên: “Nhị thiếu, không nên dùng túi chườm nước đá, Tân tiên sinh có thể bị tổn thương do giá rét.”
Tổn thương do giá rét?
Bùi Ảnh nâng túi chườm nước đá, áp vào mặt để cảm nhận nhiệt độ, với nhiệt độ mùa hè mà nói, cảm giác này chỉ mát mẻ, không đủ để gây tổn thương do giá rét.
Bùi Ảnh cúi mắt, nhìn thiếu niên trên giường, nhắm mắt ngủ say nhưng không yên ổn, đuôi mắt có chút đỏ, lông mi hơi run.
Bác sĩ gợi ý: “Dùng khăn lông ấm chà lau sẽ tốt hơn, nhiệt độ nước khoảng 33 độ C là phù hợp, chà lau trong khoảng mười đến hai mươi phút.”