Dựa theo cốt truyện nguyên bản, “Tân Hòa Tuyết” hẳn là không thể ngăn cản được tác dụng của thuốc, cùng Bùi Quang Tế trải qua một đêm tình.
Bất quá hiện tại cốt truyện bị cậu tránh đi.
Nếu không, vai chính công đại khái liền phạm tội xúc phạm thi thể.
Tân Hòa Tuyết chìm trong bồn tắm lạnh băng.
Quanh thân nóng bỏng giống như lửa đốt, toàn bộ chi giác của cậu đã có chút tê mỏi, hận không thể chìm vào trong băng tuyết.
K nhịn không được hỏi một vấn đề, “Vì sao trước khi rời đi còn cố ý nói phục vụ viên tìm Bùi Quang Tế thanh toán?”
Vô tận lạnh băng xâm chiếm lấy cơ thể.
Yết hầu Tân Hòa Tuyết lại như bốc cháy, cậu hít vào một ngụm khí lạnh, đột nhiên không kịp phòng ngừa bắt đầu ho khan.
Bọt nước kích động bắn ra ngoài bồn tắm.
K nhìn Tân Hòa Tuyết dựa vào thành bồn tắm, dần dần cong lưng.
Ký chủ của nó thân thể qua mức trắng nõn mịn màng, trắng đến làm người choáng váng.
Nhưng cũng không có vẻ quá mức gầy yếu, cơ bắp gầy gò có chút cảm giác lồi lõm, cho thấy đây là thân thể của một thiếu niên chưa hoàn toàn trưởng thành.
K biết Tân Hòa Tuyết sống ở đời thứ nhất 18 năm, đời thứ hai bởi vì thần hồn không hợp với tiểu thế giới, khiến cho 18 năm trước thời gian thần trí tỉnh táo rất ít, tính toán đâu ra đấy, cũng chỉ sống hai năm thanh tỉnh.
Tính lên cũng chính là hai mươi tuổi.
Tiêu chuẩn trưởng thành của nam tính ở đại thế giới là 21 tuổi.
Ký chủ của nó còn rất nhỏ.
K nghĩ như vậy.
Thân thể cũng thực yếu.
Bởi vì một phen ho khan, lông mi chớp tạo ra mắt nước mắt sinh lí, hốc mắt đỏ lên.
Tân Hòa Tuyết ngửa ra sau, một lần nữa nằm vào trong nước.
Cổ trắng thanh tú, hầu kết phập phồng.
Cậu nhẹ giọng mang theo chút khàn khàn, nói: “Bởi vì tôi đưa toàn bộ tiền anh giao cho Tân Bảo.”
Thẻ ngân hàng kia là K căn cứ kịch bản chuẩn bị cho Tân Hòa Tuyết, cơ hồ là toàn bộ tài sản của nhân vật này.
K không nghĩ tới là đáp án này..
Chỉ là bởi vì không đủ tiền, nên không muốn ăn bữa cơm bá vương?
Nó còn tưởng rằng……
Là thủ đoạn hấp dẫn mục tiêu đối tượng của ký chủ.
Trong lúc K suy tư, Tân Hòa Tuyết còn có tâm tình nói giỡn, “Đại thế giới đều có kịch bản lưu manh máu chó như vậy? Vậy thế giới tiếp theo anh phân cho tôi cốt truyện mang thai bỏ trốn đi?”
“khi nhập chức, tôi không nói mình sẽ sinh con.”
Năng lực học tập của Tân Hòa Tuyết rất mạnh, vô số kỹ năng được ghi trong sơ yếu lí lịch xem như là điểm sáng của cậu.
Khi phỏng vấn, cậu xác thật là nói chính mình cái gì cũng biết một chút, Tân Hòa Tuyết cho rằng, con trai không thể có năng lực mang thai tự nhiên là điều bình thường.
Bất quá hiện tại cậu có chút lo lắng.
K: “Sẽ không, không có kịch bản như vậy.”
K nói xong, ngữ khí mất tự nhiên hỏi: “Vì cái gì kêu tôi là anh?”
“Tôi cho rằng kêu thân thiết chút có thể dễ dàng kéo gần khoảng cách của chúng ta.” Tân Hòa Tuyết tỏ vẻ, “Nếu anh không thích, tôi có thể trực tiếp kêu anh là K.”
K không đáp lại.
Đối thoại của một người một hệ thống cứ như vậy kết thúc.
Nước lạnh không đủ để giải dược hiệu.
Tân Hòa Tuyết khó chịu giống như nằm trên lửa.
Cậu rũ lông mi xuống, tay phải chạm đến nơi sâu bên trong nơi tư mật ở dưới nước.
Cậu không xem K là người ngoài, thậm chí không xem K là người, bởi vậy ở trước mặt hệ thống từ số liệu tạo thành, cũng không cần cảm thấy thẹn.
Trong không khí đêm khuya chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng cùng tiếng nước.
Tân Hòa Tuyết rất ít làm chuyện như vậy, động tác có chút không thuần thục.
Tiêu phí chút thời gian.
Cậu cắn chặt khớp hàm trắng như tuyết, để lại vệt đỏ ở đốt ngón tay trái bên phải.
Nhẹ hừ một cái.
Giống lông chim phất qua tâm người.
K không có xem.
Xuất phát từ lễ phép, từ khi nó bắt đầu đoán đoán ra mục đích động tác của Tân Hòa Tuyết, liền che chắn thị giác.
Chờ đến bằng vào thính giác suy đoán sự tình hẳn đã giải quyết xong.
Mới giải trừ thị giác.
Ký chủ của nó giống như ngất xỉu ở bồn tắm.
Bóng người cao lớn trong suốt xuất hiện ở trong phòng tắm, bế thiếu niên chìm trong bồn tắm lên.
K có thể cảm nhận được độ ấm kinh người.
Anh gọi lập tức gọi cấp cứu.