Người Trừ Tà Và Linh Hồn Lang Thang

Chương 4: Ký Ức Của Những Linh Hồn

Vào một buổi tối mát mẻ, Minh và An quyết định gặp nhau tại một công viên đi bộ gần trung tâm thành phố. Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau trong một bối cảnh không phải công việc trừ tà, và cả hai đều cảm thấy hứng thú với cơ hội này để thư giãn và tìm hiểu nhau hơn.

Khi Minh đến công viên, bầu trời đã chuyển sang màu xanh đậm và những ngọn đèn đường bắt đầu sáng lên, tạo nên một ánh sáng dịu dàng trên các con đường và những hàng cây. Công viên vào buổi tối mang một vẻ đẹp yên bình, với không khí trong lành và những âm thanh nhẹ nhàng của gió và lá cây.

Minh đứng đợi bên một chiếc ghế đá gần đài phun nước trung tâm của công viên, nơi những ánh đèn phản chiếu trên mặt nước tạo nên những đốm sáng lấp lánh. Anh cảm thấy thư giãn khi ngồi đây, sự yên tĩnh giúp anh xua tan đi những lo lắng và căng thẳng từ công việc trừ tà.

Một lúc sau, An xuất hiện với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt. Cô mặc một chiếc áo khoác nhẹ và quần jeans, phù hợp với thời tiết buổi tối. Khi nhìn thấy Minh, cô vẫy tay và đi nhanh về phía anh.

"Chào anh, Minh!" An nói với sự nhiệt tình. "Xin lỗi vì tôi đến muộn. Giao thông hôm nay thật tồi tệ."

Minh cười đáp lại: "Chào An, không sao đâu. Tôi vừa mới đến đây và đang tận hưởng không khí trong lành. Chúng ta có thể đi dạo một vòng công viên nếu cô muốn."

Cả hai bắt đầu đi dạo dọc theo con đường đi bộ của công viên, nơi được trang trí bằng những đèn l*иg nhỏ treo trên cây và những ánh đèn chiếu sáng từ các lối đi. Không khí buổi tối mang đến một cảm giác thư giãn và dễ chịu, và cả hai cảm thấy thoải mái khi trò chuyện và tìm hiểu nhau hơn.

"Anh có thường đến công viên vào buổi tối không?" An hỏi, ánh mắt cô ánh lên sự quan tâm.

Minh gật đầu. "Có, thỉnh thoảng tôi đến đây để thư giãn sau một ngày dài. Tôi thích không khí yên tĩnh và sự bình yên ở đây."

An mỉm cười. "Tôi cũng vậy. Công viên vào buổi tối thật sự rất đẹp và giúp tôi cảm thấy thư giãn. Tôi hiếm khi có thời gian để đến đây, nhưng khi có cơ hội, tôi luôn thích tận hưởng những khoảnh khắc yên bình như thế này."

Khi đi qua một khu vực có những đài phun nước nhỏ và những bồn hoa, Minh và An dừng lại để ngắm cảnh. An chỉ vào những bông hoa nở vào ban đêm và nói: "Những bông hoa này thật đẹp. Chúng thường nở vào ban đêm và tạo nên một cảnh tượng rất lãng mạn."

Minh nhìn theo hướng tay của An và gật đầu. "Chúng thật sự rất đẹp. Tôi thích những điều đơn giản nhưng đầy ý nghĩa như thế này. Nó làm cho mọi thứ trở nên thú vị hơn."

Họ tiếp tục dạo bộ và trò chuyện về những sở thích cá nhân, những câu chuyện đời thường và những trải nghiệm cuộc sống. Minh và An cảm thấy sự kết nối ngày càng sâu sắc hơn khi chia sẻ những điều ít người biết đến về bản thân mình.

Khi đêm đã khuya và bầu trời trở nên tối hơn, Minh và An quyết định ngồi xuống một chiếc ghế đá gần đài phun nước, nơi ánh sáng từ đèn tạo ra một bầu không khí nhẹ nhàng và ấm áp. Họ cảm thấy hài lòng với cuộc trò chuyện và sự kết nối mà họ đã xây dựng.

An nhìn Minh và hỏi: "Có điều gì về công việc trừ tà mà anh thấy khó khăn không?"

Minh suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Có, điều khó khăn nhất có lẽ là phải đối mặt với những linh hồn mang trong mình ký ức đau đớn và sự oán hận. Đôi khi việc giúp đỡ họ giải thoát khỏi những ký ức đó là một thử thách không nhỏ."

An gật đầu đồng cảm. "Tôi hiểu. Đôi khi việc giao tiếp với linh hồn cũng rất cảm động và khó khăn. Nhưng chúng ta phải làm điều đó vì sự an bình của họ."

Cuộc trò chuyện tiếp tục với sự chân thành và thấu hiểu. Minh và An nhận ra rằng họ có nhiều điểm chung và sự kết nối giữa họ ngày càng mạnh mẽ hơn. Họ cảm thấy hạnh phúc vì đã tìm thấy một người bạn đồng hành đáng tin cậy.

Khi buổi tối dần kết thúc, Minh và An đứng dậy, cảm thấy tinh thần được rejuvenate và mối liên kết giữa họ đã trở nên mạnh mẽ hơn. Họ hẹn gặp nhau lần sau để tiếp tục trò chuyện và khám phá những điều mới mẻ.

Khi rời khỏi công viên, Minh và An cùng nhau đi qua những con phố nhộn nhịp, cảm nhận sự giao thoa giữa cuộc sống thường nhật và công việc trừ tà. Họ biết rằng cuộc hành trình của mình còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với sự kết nối và tình bạn mà họ đã xây dựng, họ cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết.