[Phụ hoàng xử lý chuyện này rất hợp ý Cửu Cửu, thật oai phong.]
[Vậy là từ giờ Cửu Cửu có thể ngày ngày ở bên tiểu biểu tỷ rồi, Cửu Cửu muốn cùng tiểu biểu tỷ kiếm thật nhiều tiền.]
Yến tiệc sinh nhật của Cửu Cửu bắt đầu.
Cửu Cửu ngồi ngay bên cạnh Chiêu Ninh Đế.
Ai bảo nàng hiện tại là con gái duy nhất của Chiêu Ninh Đế chứ?
Không ít đại thần và các phi tần đến chúc mừng sinh nhật Cửu Cửu, tặng nàng nhiều món quà.
Cửu Cửu nhìn đống quà chất cao như núi trước mặt, đôi mắt tròn xoe.
[Oa, nhiều bảo bối quá.]
[Cái này ai tặng vậy? Bên trong có vòng vàng, còn có cả vòng cổ bằng vàng, thật quý giá. Còn cái chuỗi san hô này, màu sắc đẹp quá, còn loại thuốc này là thuốc gì? Trông có vẻ đắt.]
[Mẫu thân đâu rồi? Đây là thuốc gì vậy?]
Cửu Cửu tìm kiếm Lý phi.
Chiêu Ninh Đế cũng đang tìm Lý phi.
Dưới sự mong đợi của cả hai cha con, Lý phi từ từ bước ra.
Nàng thường ngày ăn mặc giản dị, nhưng hôm nay là ngày sinh nhật của công chúa, nàng là mẹ ruột của công chúa nên cũng trang điểm thật kỹ lưỡng. Bộ cung phục màu tím thẫm tôn lên vẻ đoan trang, lại càng làm nổi bật gương mặt mỹ lệ của nàng.
Chiêu Ninh Đế nhìn đến ngẩn ngơ, chén rượu đưa đến môi mà mãi chưa uống.
Trước đây đúng là hắn mắt mù, mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành như Lý phi, sao hắn lại không biết trân trọng, còn đưa nàng vào lãnh cung? Đúng là hoang phí của trời.
“Lý phi, sao giờ nàng mới đến, để trẫm tìm mãi!”
Chiêu Ninh Đế chủ động bắt chuyện, trong mắt ẩn chứa ý tứ dịu dàng.
Lý phi mỉm cười nhẹ nhàng: “Thần thϊếp vừa ngồi bên điện bên, không để ý thời gian, đến khi nghe bà vυ' nói Cửu Cửu bên này xảy ra chuyện, thần thϊếp mới qua.”
“Cửu Cửu bên này xảy ra chuyện gì sao?”
“Cũng không có gì lớn, đã giải quyết xong rồi.”
Chiêu Ninh Đế đáp: “Ngược lại, có một tin vui, muốn báo với Lý phi.”
Lý phi hỏi: “Tin vui gì vậy?”
“Dinh mẫu thân trước đây vì tội danh bị vu khống mà liên lụy đến mức bị lưu đày. Nay tội danh đã được rửa sạch, trẫm đã phái người đón họ từ nơi lạnh lẽo khổ cực trở về, giờ đã an ổn tại phủ Lý rồi, khi nào chọn được ngày tốt, nàng có thể xuất cung để thăm họ.”
“Phụ thân và huynh trưởng của nàng cũng đã được khôi phục chức như cũ.”
“Thật vậy sao?”
Lý phi xúc động đến suýt rơi lệ.
Bận tâm rằng hôm nay là ngày vui, có biết bao người đang dõi theo, Lý phi cố nén cảm xúc dâng trào, chỉ khẽ mỉm cười.
Chiêu Ninh Đế ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ trên gương mặt nàng, bỗng cảm thấy tất cả trên đời cũng chẳng thể sánh bằng vẻ đẹp ấy.
Hắn ngẩn người nhìn Lý phi.
Yến tiệc vẫn diễn ra náo nhiệt.
Các đại thần nâng chén, vũ nữ uyển chuyển trong điệu múa, tiếng nhạc tấu lên du dương dễ chịu…
Tiểu thư nhà họ Dư - Dư Uyển Âm, người mà Cửu Cửu và Thái tử luôn mong chờ, cuối cùng cũng xuất hiện.
Cả hai chưa từng gặp Dư Uyển Âm, chỉ biết nàng đã đến là vì có người báo với Thái tử rằng Dư Uyển Âm trèo cây trong ngự hoa viên để nhìn trộm nam nhân, thật khó coi và mất thể diện, mong Thái tử xử lý để lặng lẽ giải quyết chuyện này.
Chỗ ngồi của Cửu Cửu cách Thái tử không xa, nên nàng cũng nghe thấy lời bẩm báo.
Cửu Cửu liền nhớ đến nguyên nhân trong sách khiến Thái tử không thích Dư Uyển Âm là vì nàng từng leo cây trong cung yến, không giữ nề nếp của một tiểu thư quý tộc.
Do không nhớ rõ thời điểm cụ thể khi Dư Uyển Âm leo cây, Cửu Cửu đã vô tình bỏ qua chuyện này.
Giờ chuyện đã xảy ra, nàng cần giải quyết.
[Trong sách, Dư Uyển Âm thà chết chứ không bao giờ phản bội Thái tử ca ca, nàng còn vì Thái tử mà làm biết bao điều, nàng thật lòng với Thái tử, không thể chỉ vì chuyện leo cây mà bị Thái tử ca ca hiểu lầm rồi chán ghét.]
[Và trong sách cũng ghi rõ, Dư Uyển Âm leo cây là để giúp chú chim non rơi tổ trở về tổ, hoàn toàn không phải vì nhìn trộm nam nhân. Đây là do có kẻ cố ý hãm hại nàng, muốn nàng bị phạt.]
[Thái tử ca ca nhất định phải sáng suốt, đừng để kẻ xấu dắt mũi, lại càng không thể vì vậy mà ghét bỏ Dư Uyển Âm.]
[Dư Uyển Âm vô tội.]
Cửu Cửu lo rằng Thái tử sẽ giống như trong sách, hiểu lầm và chán ghét Dư Uyển Âm, từ đó bỏ lỡ mối lương duyên này.
Nàng vội bước đến bên Thái tử, nói: “Thái tử ca ca, Cửu Cửu muốn đi cùng huynh.”
[Cửu Cửu phải giúp Dư Uyển Âm.]
Thái tử vốn là người xem trọng lễ nghi, nếu không nghe được tâm sự của Cửu Cửu, có lẽ cũng đã hiểu lầm Dư Uyển Âm, nghĩ rằng nàng hành xử không đứng đắn khi nhìn trộm nam nhân. Nhưng giờ hắn đã nghe thấy, nên sẽ không hiểu lầm.
Một cô nương biết đặt chim non trở lại tổ chắc hẳn là người chân thành và thiện lương.
Hắn không chờ đợi thêm để được gặp Dư Uyển Âm.