Sau Khi Biến Thành Sói Con Trong Câu Chuyện Ma Quái

Chương 8: Trốn thoát khỏi bệnh viện (8)

Lục Hi An phát hiện ra đặc điểm mới của Tạ Chiêu, xấu tính và thích làm khó người khác.

Nhưng cậu không ghét bỏ, bởi vì cậu cũng có sở thích này.

Nếu không phải bây giờ cậu đang ở thế yếu phải dựa dẫm vào đối phương, thì cậu sẽ càng có thể buông thả mình hơn.

Hai người nhanh chóng giải quyết xong bữa tối, tính toán quay lại khu nội trú để tìm kiếm thông tin trước.

Khi đi tới cầu thang Lục Hi An dừng lại một chút, diễn phải diễn cho trọn bộ, vừa rồi ở cầu thang có một người bị dọa khóc, chắc chắn sẽ có bóng ma tâm lý với nơi này.

Tạ Chiêu tiến lên trước, cũng không vạch trần cậu, còn giả mù mưa sa nói: "Đừng sợ, đã không sao rồi."

Lục Hi An đi theo, suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Tạ Chiêu.

Cậu nhớ lại lần trước khi Tạ Chiêu lau mắt cậu, cảm giác như vừa được gỡ bỏ một lớp màng.

Có phải Tạ Chiêu đã làm gì để cậu không bị kéo vào ảo cảnh không?

Trong thế giới thần quái siêu nhiên này, việc con người có một số đạo cụ tự bảo vệ là điều bình thường.

Nhưng sau khi xong việc đối phương lại chủ động giúp đỡ cậu có chút kỳ quái.

Rõ ràng Tạ Chiêu biết rõ đã xảy ra chuyện gì ở cầu thang, nhưng vào thời khắc nguy cấp lại không giúp cậu, chỉ sau khi sự việc tạm thời kết thúc mới giúp đỡ, hiển nhiên không đơn thuần là vì lòng tốt.

Chẳng lẽ là đang kiểm tra năng lực của cậu?

Như này xem như cậu đã vượt qua bài kiểm tra rồi?

Cậu tự tin có thể lừa được gã mập, nhưng đối với Tạ Chiêu, cậu lại không rõ.

Nhưng loại cảm giác thần bí này lại khiến Lộ Hi An rất hưng phấn, trong lòng cậu không nhịn được có cảm giác muốn đến gần thăm dò.

Hai người an toàn trở lại tầng một của khu nội trú mà không xảy ra chuyện gì, ở đây có phòng thay đồ, bọn họ cần phải thay quần áo trực ban trước.

Sau khi Lục Hi An lấy quần áo ra, cậu chú ý đến tờ giấy ghi chú mới ở chỗ sâu nhất trong tủ.

Cậu sát lại gần mới có thể nhìn rõ.

6. Bệnh nhân cần nghỉ ngơi lúc 9 giờ, khi đang trực ban đừng làm phiền họ, bệnh nhân thức dậy sẽ rất dễ bị kích động.

7. Nếu gặp phải bệnh nhân mặc đồng phục bệnh nhân có logo khác với logo của Bệnh viện Đồng Lập ở hành lang, cần phải đuổi họ đi ngay lập tức, nếu gặp phải là bệnh nhân của bệnh viện này, nhất định phải lễ phép, đừng để bị khiếu nại. [Đuổi họ đi ngay lập tức, chữ đỏ]

8. Nếu vô tình gặp được nhân viên dọn vệ sinh bệnh viện, hãy nhớ đừng phản ứng cô ấy. [Đừng phản ứng, chữ đỏ]

Lần này chỉ có ba quy tắc, nhưng lại xuất hiện chữ đỏ.

Đặc biệt là quy tắc thứ 7, có chút kỳ quái, nhưng cậu không thể nói rõ không đúng chỗ nào.

Quy tắc 7 giống như đang chơi chữ, nó muốn cho người ta nghĩ rằng, bệnh viện này tên là Đồng Lập, nếu không thuộc về Đồng Lập thì sẽ bị đuổi, thuộc về Đồng Lập thì phải lễ phép.

Cho nên có khả năng cần nghĩ cách tìm tên bệnh viện, nhưng trên đồng phục bệnh nhân hay nhà ăn của khu nội trú đều không có thông tin gì về tên bệnh viện.

Thật sự làm người khác bực bội.

Sau khi Lục Hi An thay quần áo xong, cậu lấy bánh mì và kẹo bạc hà trong túi áo ngủ cho vào bộ quần áo trực ban, sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào.

Cậu suy nghĩ một chút rồi bóc một viên kẹo bỏ vào miệng, ném vỏ kẹo vào thùng rác trong phòng làm việc, đề phòng lát nữa không tìm thấy thùng rác.

Phòng trực ban không có thùng rác nhưng ở đây lại có, điều này cho thấy mức độ an toàn hay chức năng của hai nơi này là không giống nhau.

Khi Lục Hi An tìm thấy Tạ Chiêu, đối phương đã đợi ở cửa thang máy.

"Đại lão, chữ đỏ trong quy tắc là có ý gì?"

Tạ Chiêu hiển nhiên cũng đã nhìn thấy ba quy tắc mới.

Theo lý thuyết, chỉ tăng ba điều là chuyện tốt, nhưng chữ đỏ…

"Là nhấn mạnh, có thể là nhấn mạnh cậu nhất định phải làm như vậy… Cũng có thể là nhấn mạnh, dòng chữ này là gạt cậu." Khi Tạ Chiêu nói chuyện, khóe môi hiện lên một ý cười nhàn nhạt, tựa hồ cảm thấy nó rất thú vị.

"?!" Lục Hi An biết trò chơi này không có cơ hội để thử, nếu quy tắc là gạt người, nghe theo quy tắc giả chính là đi tìm đường chết.

Có vẻ như nơi này khó giải quyết hơn cậu nghĩ rất nhiều, cậu vốn cho rằng chỉ cần tiếp tục tìm kiếm các quy tắc và làm theo chúng là được.

Nhưng mà quả thật như này càng thú vị hơn.

Sau khi biết được tác dụng của chữ đỏ, sau khi đọc lại quy tắc 7 sẽ có hai tình huống.

7. Nếu gặp phải bệnh nhân mặc đồng phục bệnh nhân có logo khác với logo của Bệnh viện Đồng Lập ở hành lang, cần phải đuổi họ đi ngay lập tức, nếu gặp phải là bệnh nhân của bệnh viện này, nhất định phải lễ phép, đừng để bị khiếu nại. [Đuổi họ đi ngay lập tức, chữ đỏ]

Nếu chữ đỏ là chính xác, vậy thì bệnh viện này quả thực chính là bệnh viện Đồng Lập, đọc hoàn toàn trôi chảy và hợp lý.

Nói tóm lại chính là, gặp được Đồng Lập thì lễ phép, không phải Đồng Lập thì đuổi đi.