Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Vạn Nhân Mê Là Nhân Vật Phản Diện

Quyển 2: Trưởng công chúa nuông chiều nuôi nam sủng - Chương 1: Chọn nam sủng

Trong cung thất an tĩnh, bên trong hun lô làm bằng ngọc đốt trầm hương quý báu được tiến cống từ Thiên Trúc.

Mỗi một hạ nhân trong cung đều cúi thấp mắt xuống lo sợ nơm nớp mà làm công việc trong tay mình, không ai dám phát ra một xíu âm thanh gì, chỉ sợ quấy rầy đến vị ngồi bên trong rèm lụa hồng kia.

Bên trong mành lụa đỏ đang nằm lộn xộn mà ngủ là kim chi ngọc diệp được cả triều Đại Hoài nuông chiều lớn lên.

Trên khuông mặt nhỏ nhắn trắng nõn như sữa trâu, mày liễu thon dài hơi nhíu lại, lông mi nồng đậm như lông quạ mở ra một mạt bóng tối, môi mềm cong nhẹ không tô mà hồng, đúng là một bộ mỹ nhân liễm diễm.

Nhưng mà nếu là nhìn kỹ sẽ thấy giữa hàng lông mày xinh đẹp kia lại hơi mang chút bệnh khí, làm nhu hòa đi vẻ diễm sắc đầy tính công kích.

Cô đang ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, vén lên lụa hồng, khóe miệng phát ra một tiếng kêu rên, “Ưʍ......”

“Công chúa.”

Cung nhân chờ ở bên ngoài hiểu ý tiến vào đỡ lấy bàn tay trắng nõn mềm mại nhô ra từ tấm rèm, khuôn mặt như bạch ngọc cực liễm diễm mang theo vẻ chưa tỉnh ngủ.

Có vị cung nữ nhỏ bưng thau bạc trong lúc vô tình trộm nhìn công chúa một mắt, kinh diễm ngây người ra, lại bị cung nữ khác nhắc nhở mà xô đẩy một cái mới nhanh chóng cúi đầu.

【Khanh Khanh, bối cảnh thế giới này là ở một triều đại gọi là Đại Hoài. Nam chính là tướng quân tự mình dùng sức bò lên vị trí đó trong quân doanh, rất trung thành đối với Đại Hoài.】

【Nhưng sự trung thành của anh lại không được hồi đáp, hoàng đế Đại Hoài ngu ngốc vô năng lại nuông chiều con gái duy nhất của mình, một lòng chỉ muốn vơ vét kỳ trân dị bảo cho con gái, mang hết cả văn võ triều đình với tài tuấn Đế đô tập hợp lại một chỗ cho con gái lựa chọn làm phò mã. Sau khi nam chính đắc tội công chúa sẽ bị tước đi tướng lệnh và binh quyền còn bị Cừu gia hãm hại, trải qua mọi chuyện thê thảm.】

【Một sáng nào đó anh ta tỉnh lại khởi binh tạo phản, lật đổ triều Đại Hoài và trở thành minh quân một đời.】

【Thân phận của cô là: trưởng công chúa thân phận tôn quý, cực kì được cưng chiều ở Đại Hoài, nuôi rất nhiều nam sủng trai lơ nhưng vẫn không hài lòng.】

【Ngày nào đó cô nhìn trúng đại tướng quân nam chính, lấy thân phận công chúa bức bách anh làm nam sủng cho cô, nam chính là một người ngông nghênh không chịu khuất phục nên bị hoàng đế cho xuống thành thứ dân, cô làm nhục nam chính bắt anh làm tay sai cho mình.】

【Cuối cùng kết cục của cô vô cùng thảm đạm, sau khi triều Đại Hoài bị hủy diệt, cô bị một ly rượu độc chết.】

Ngôn Khanh Nguyệt cầm thìa ngọc ăn viên thuốc ngọt ngào trong chén, con mắt ngập đầy nước buông xuống nghe 009 giới thiệu kịch bản của thế giới này.

009 cũng thuận tiện nói cho cô tên của thị nữ hầu cạnh người và các loại chi tiết khác, miễn cho có rủi ro.

Lúc nghe được cái từ gì đó, đầu ngón tay của cô run một chút, cái thìa rơi xuống chén bích phát ra tiếng vang đinh đang thanh thúy, làm cho mấy cung nhân phục vụ bên cạnh ghé mắt nhìn.

Ngôn Khanh Nguyệt dứt khoát thả chén thìa xuống, cầm lấy khăn mềm tơ vàng không nhẹ không nặng lau đi khóe môi mềm nhũn làm cho cọ ra một vệt dấu đỏ, kiều yếu cực kì.

“009, cậu đang nói, tôi sẽ có nam sủng?”

【Đúng vậy! Khanh Khanh! Hơn nữa bên trong đám nam sủng của cô còn sẽ có một nhân vật trọng yếu có trong kịch bản.】

【Cũng không yêu cầu cưỡng chế Khanh Khanh phải có hành vi thân mật với nam sủng, hết thảy chỉ phục vụ cho kịch bản thôi, Khanh Khanh.】

【Đợi lát nữa sẽ có một đoạn quan trọng trong kịch bản, Khanh Khanh chuẩn bị sẵn sàng.】

“Được.”

Đợi cung nhân thu dọn bát đũa trên bàn xong, Ngôn Khanh Nguyệt tùy tiện thưởng thức một chòm tóc rũ xuống bên tóc mai của mình.

Bên ngoài có một cung nhân đi vội vàng đến hạ người thi lễ một cái, “Công chúa, Trương công công phủ nội vụ cầu kiến.”

【Kịch bản quan trọng đến!】

Âm thanh kích động của 009 vang lên, Ngôn Khanh Nguyệt kiêu căng nhấc hàm dưới lên ra hiệu cung nhân mang vị Trương công công kia đi vào.

Trương công công cung kính quỳ xuống đất dập đầu, không dám nhấc đầu lên nói tiếp: “Nô tài bái kiến công chúa điện hạ.”

Phía trên, tiếng nói vừa kiêu căng lại trong veo như dính thêm mật đường, thờ ơ hỏi.

“Đứng lên đi, ngươi tới đây làm gì?”

【Mang nam sủng đến cho cô.】009 trả lời nhanh chóng.

Vị Trương công công kia cảm tạ rồi đứng dậy, trong lúc vô tình ngẩng đầu thấy trưởng ngọc nhan sáng rực của công chúa, con mắt ông như bị bỏng mà nhanh chóng cúi thấp đầu xuống.

Trưởng công chúa Đại Hoài từ nhỏ yếu ớt nuôi dưỡng ở sâu trong cung, cũng không hay gặp người khác. Ông phục vụ lâu trong cung, số lần gặp công chúa cũng không tính quá ít.

Nhưng hết lần này tới lần khác ngọc nhan điệt lệ như vậy, mỗi lần được nhìn thấy ông lại như là mới gặp lần đầu, nghĩ kĩ lại, trước khi đến đây ngay cả bộ dạng của công chúa như nào ông cũng không nhớ rõ.

Chẳng trách trưởng công chúa lại rất được hoàng thượng dung túng sủng ái, ngay cả mấy vị hoàng tử cũng không sánh bằng.

Phía trước còn tưởng rằng là bởi vì dưới gối Hoàng Thượng chỉ có mỗi một vị công chúa nên vậy, bây giờ thì hiểu ra rồi.

“Hôm qua công chúa mới vừa qua lễ trưởng thành, nô tài cảm thấy lễ vật phủ nội vụ đưa tới còn chưa đủ, cố ý vơ vét đến một nhóm đồ chơi sạch sẽ cho công chúa xem một chút.”

Trương công công cúi đầu lo sợ nơm nớp nói, lễ vật này là ông dựa theo sở thích của trưởng công chúa nên mới đưa lên.

Cả triều Đại Hoài người người đều biết, đắc tội hoàng tử không sao, đắc tội trọng thần triều đình cũng không quan trọng, nhưng nếu đắc tội trưởng công chúa thì đầu cũng phải mất chủ!

Ngôn Khanh Nguyệt không để ý lắm đối với nam sủng, cô phiền chán nhấc mí mắt lên vẻ mặt mệt mỏi.

【Khanh Khanh, đây là nhóm nam sủng đầu tiên của cô cần tỏ ra hứng thú một chút.】

“Cho truyền vào trong.”

“Tuân lệnh!” Tảng đá treo trong lòng Trương công công rơi xuống một chút, bận rộn không ngừng phái tiểu thái giám bên người cho gọi người vào.

Một loạt nam nhân hình tượng khí chất khác nhau nhưng không ngoại lệ đều có bộ dáng xinh đẹp nối đuôi nhau đi vào, nhìn qua có mười mấy người, tất cả đều là người ở ngoài cung mà phủ nội vụ mất rất nhiều công sức vơ vét được.

“Bái kiến công chúa điện hạ.” Một đám nam sủng dự bị hô lên rồi khụy dưới đất hành lễ.

Đương nhiên bọn họ biết vì sao lại tới đây, nếu như bị trưởng công chúa địa vị cực cao trong lời đồn chọn trúng đồng nghĩa với việc lập tức trèo lên cành cao, sau này vinh hoa phú quý không phải vấn đề.

Không người nào ở triều Đại Hoài lại không biết, vị trưởng công chúa độc nhất này là kim quý nhất.

Có người gan lớn hiếu kỳ tìm được cơ hội trộm xem xét ngọc nhan của trưởng công chúa.

Vừa mới xem xét được một mắt cả người đã si ngốc sững sờ tại chỗ, không nghĩ tới sẽ thấy được một đại mỹ nhân kiêu căng dung mạo vô song đến như vậy.

【Khanh Khanh, cái thứ hai từ phải sang là nhân vật trọng yếu trong kịch bản: Quý Phù Tùng.】

Nhìn qua theo hướng dẫn của 009, thấy hình dáng Quý Phù Tùng ở trong một nhóm người này cũng đã cực kỳ xuất chúng, ngũ quan tuấn lãng phong tràn, mắt sáng như điểm sơn.

Nhưng mà so sánh với nam sủng khác vô tình hay cố ý muốn hấp dẫn chú ý của công chúa, Quý Phù Tùng tựa hồ không hy vọng được chú ý đến.

Quần áo cũng không trang điểm lộng lẫy như những người khác, vẫn còn một bộ trang phục thị vệ cứng nhắc lại đen sì.

Anh chỉ luôn cúi đầu, cho đến bây giờ cũng chưa ngẩng lên nhìn qua vị trưởng công chúa bên trên một lần.

Bên dưới Quý Phù Tùng rũ xuống băng bó rách nát, mặt không đổi sắc nhìn chằm chằm mặt đất.

Anh không muốn làm một nam sủng nhục nhã, rõ ràng anh có thể làm một thị vệ đàng hoàng kiếm lời bổng lộc.

Trương công công dâng hiến một quyển danh sách lên, là tư liệu liên quan đến nhóm lang thư sinh này bao gồm là tuổi tác xuất thân các loại .

Ngôn Khanh Nguyệt dù bận vẫn ung dung nâng danh sách lên nhìn, tìm thấy tư liệu của Quý Phù Tùng.

Quý Phù Tùng hai mươi tuổi, xuất thân bần hàn, cha mẹ chết sớm, thân phận là thị vệ trong cung.

【Cả người anh ta rất khỏe, võ công cũng không tầm thường. Sau một đợt kiểm tra khắc nghiệt thật vất vả mới được ứng tuyển vào cung làm thị vệ, không nghĩ rằng bộ dáng đẹp ngược lại bị Trương công công uy hϊếp, trở thành một nam sủng nhục nhã. Ở tương lai sau khi nam chính tạo phản, anh ta sẽ trở thành một vị đại tướng dưới trướng của nam chính.】

【Cho nên! Khanh Khanh, bắt nạt anh ta!】