Xuyên Thành Thái Giám Bị Hoàng Đế Nghe Tiếng Lòng

Chương 29: Tiểu hoàng đế muốn gây rối

Từ khi xuyên thành thái giám y cũng không quá uể oải thống khổ, tuy mười tám centimet đúng thật khiến y kiêu ngạo nhưng không phải bộ phận quan trọng nhất, mất đi đáng tiếc thôi.

Lý Cẩn Ngọc mặc xong xiêm y, vải dệt bá tánh tầm thường khó có thể mua. Đồng hành cùng là thái giám và thị vệ...

Tú bà Di Hồng Lâu nhìn thấy nhóm người liền nhiệt tình nhao nhao lên, một câu gia hai câu gia, còn hỏi bọn họ muốn mấy người, thích dạng gì.

Lý Cẩn Ngọc âm thầm đánh giá Tống Dương vài lần, không chắc y thích kiểu nào: “Đưa cô nương tốt nhất tới.”

Tú bà cố ý an bài phòng lớn nhất, Lý Cẩn Ngọc ngồi ngay ngắn trên ghế, thị vệ đi theo đều đứng ở cửa, trong phòng để lại một mình Tống Dương hầu hạ.

Mỗi một nữ tử Di Hồng Lâu bước vào đều bị lục soát một lần, xác nhận không có mang vật đả thương mới đưa vào.

Tống Dương: 【 hết chỗ nói rồi, mọi người có ai hiểu không, tiểu hoàng đế một hơi gọi năm nữ nhân, thận tốt như vậy sao? Không đúng, không phải Diệp Quý phi nói hắn không được sao? 】

【 còn để ông đây ở lại vây xem? Hở? Đây là đam mê kỳ quái gì đây? 】

Y mới vừa đi vào, năm cô nương dẫm lên lụa đỏ đi vào trong phòng. Không thể không nói, không hổ là Di Hồng Lâu làm ăn phát đạt nhất, mỗi cô nương đều có nét riêng. Không giống võng hồng hiện đại mặt mũi chung một lò thẩm mỹ.

【 mỹ nữ này thoạt nhìn đáng yêu, người này quyến rũ, đôi mắt cô nương này thật đẹp…… ta đoán tiểu hoàng đế khẳng định thích nữ nhân này! 】

Lý Cẩn Ngọc nhìn theo ánh mắt y, đó là một cô nương lớn lên rất giống Diệp Quý phi nhưng thiếu vài phần quý khí, nhiều vài phần dịu dàng. Đáng tiếc, Lý Cẩn Ngọc không thích Diệp Quý phi, đương nhiên cũng không thích cô nương này.

“Ngươi, lại đây.” Lý Cẩn Ngọc phát ra tiếng.

Tống Dương tò mò ngẩng đầu, muốn nhìn người Lý Cẩn Ngọc gọi có phải là cô nương mình đoán hay không, không ngờ người Lý Cẩn Ngọc chỉ chính là y.

【 a? Hôm nay tiểu hoàng đế thật quỷ dị……】

Y thật cẩn thận tới gần Lý Cẩn Ngọc, không rõ Lý Cẩn Ngọc muốn y niết eo đấm lưng hay làm chuyện kỳ quái gì.

Tống Dương: Tiểu Mãn mau cứu ta! Tiểu hoàng đế muốn gây rối!

Hệ thống: “Ký chủ, không sao, dù sao ngài cũng không có cái kia……”

Tống Dương:?

Tống Dương chậm rì rì đi đến bên người Lý Cẩn Ngọc.

【 xong rồi, có phải muốn ta ngồi bên hắn không? Chẳng lẽ người hắn chân chính muốn gọi là ta, sau đó để hoa khôi nhìn? 】

“Ngồi kia.” Lý Cẩn Ngọc thấy Tống Dương có ý đồ đặt mông ngồi bên cạnh, chỉ một ghế nhỏ khác.

“Các ngươi, hầu hạ y.”

Lý Cẩn Ngọc nhìn về phía năm cô nương trong phòng.

Tống Dương: 【 a? 】

Cô nương sửng sốt, người lên tiếng rõ ràng là chủ tử, vì sao các nàng phải hầu hạ nô tài của chủ tử? Nhưng kim chủ lên tiếng, năm người ngoan ngoãn dán cơ thể mềm mại lên người Tống Dương.

Lý Cẩn Ngọc hứng thú, sai người ngoài phòng đưa lá trà nấu sôi tiến vào, hắn muốn xem trò này.

Vì thế, Tống Dương đáng thương bị năm cô nương dung mạo tinh xảo, thân thể thơm nức vây quanh.

【 thơm quá, người này thật xinh đẹp. 】

Y không hoảng hốt, ngược lại còn thích thú làm Lý Cẩn Ngọc có chút không vui.

【 nếu ta có cúc cu sẽ thử một chút. 】

Lúc này Lý Cẩn Ngọc mới bừng tỉnh nhớ tới tiểu thái giám không có thứ kia. Trong cung có thái giám đối thực, hết chín mười người đều là biếи ŧɦái, hắn cũng không thể cổ vũ tiểu thái giám đi tìm nữ nhân đối thực.