Xuyên Thành Thái Giám Bị Hoàng Đế Nghe Tiếng Lòng

Chương 14: Không nên khinh thường tiểu thái giám

Là tiếng mắng quen thuộc của Tống Dương. Đương nhiên là tiếng lòng.

“Nhanh lên, nương nương muốn ăn, đừng để nương nương chờ lâu!”

Cung nữ bên cạnh Diệp Quý phi không ngừng thúc giục, Tống Dương đành phải nén giận đưa đồ trên tay cho thái giám. Y xem qua không ít phim ảnh cung đình, biết rõ phi tần dù không được sủng ái nhưng diệt một nhân vật nhỏ bé vô cùng đơn giản.

“Người đâu.”

Trong phòng Lý Cẩn Ngọc truyền đến một tiếng leng keng, Tống Dương nhìn trái nhìn phải, phát hiện không có thái giám hầu hạ. Đang do dự thì thân ảnh Lý Cẩn Ngọc xuất hiện ở cửa, nâng cằm nhìn về phía Tống Dương: “Kêu ngươi đấy, không nghe thấy?”

Tống Dương nhìn thoáng qua hoàng đế, lại nhìn thoáng qua cung nữ: “Nô, nô tài có chuyện khác……”

“Tiểu Dương công công, ngài nói cái gì đấy! Đương nhiên là chuyện bệ hạ quan trọng hơn, ngài đi đi.” Tiểu cung nữ không đợi Tống Dương nói xong đã cắt ngang y, rồi sau đó hành lễ Lý Cẩn Ngọc rồi lui xuống.

Tống Dương vui sướиɠ khôn cùng đi theo Lý Cẩn Ngọc vào phòng, Lý Cẩn Ngọc có tâm giáo huấn hai câu, chất vấn: “Trẫm kêu ngươi, ngươi dám không nghe?”

Tống Dương: “Nô tài có tội, thỉnh Hoàng Thượng thứ tội.”

【 đậu má, ngươi kêu người tới là gọi ông đây tới sao, ông nội đây kêu Tống Dương! 】

Đây là lần đầu tiên Lý Cẩn Ngọc biết tên tiểu thái giám, hắn liếc mắt Tống Dương một cái: “Đứng lên đi, Tống Dương.”

Tống Dương đứng lên, sắc mặt như thường, nội tâm nổ tung nồi:

【 tiểu hoàng đế quả nhiên không bình thường, hắn biết ta gọi là gì, trong cung hơn một ngàn nô tài cung nữ hắn đều biết tên hết hả? 】

Lý Cẩn Ngọc càng nghe tiếng lòng y càng cảm thấy đùa rất vui, không giống thái giám khác, không đúng, hắn nghe không được tiếng lòng thái giám khác. Đúng thật hắn không nhớ nổi hơn một ngàn tên nô tài nhưng nhớ một mình Tống Dương thì vẫn có thể.

Lý Cẩn Ngọc không quản y, cúi đầu phê duyệt tấu chương, Tống Dương đứng tại chỗ chốc lát, chân đều mỏi, không biết Lý Cẩn Ngọc gọi y tới làm gì.

【 không phải chứ, tiểu hoàng đế kêu ta vào đứng gác? Cái tật xấu gì đây, không ai ở bên cạnh nhìn là cả người không thoải mái đúng không? Lũ thống trị đáng ghét! 】

Tay Lý Cẩn Ngọc phê tấu chương khẽ động, thiếu chút nữa quệt một đường dài trên mặt giấy.

“Ngươi, tới mài mực.”

Giờ phút này Lý Cẩn Ngọc cũng cảm thấy Tống Dương không biết tốt xấu, hắn giúp y tránh sai bảo tới sai bảo lui, ở bên người hắn đúng canh, chẳng lẽ chưa đủ thể diện, không thể so với chân sai vặt sao?

Lý Cẩn Ngọc an bài việc cho y xong, bắt đầu chuyên chú phê tấu chương.

Huyện lệnh nơi này dâng 3 phong tấu chương lên, một là thỉnh tội, hai là tạ hoàng ân, ba là phương pháp cứu nạn.

Vẻ mặt nam nhân mặc hoàng bào nghiêm túc tɧẩʍ ɖυyệt, huyện lệnh nói trước mắt tiến độ cứu tế đã hoàn thành, dư lại chính là vấn đề dàn xếp nạn dân, nên ưu tiên phụ nữ và trẻ em. Huyện lệnh nói quốc khố khan hiếm, có thể trì hoãn cứu trợ thanh niên khỏe mạnh……