Chương 32
Cao Kiến Quân với Thẩm An Ninh đều đã ngủ trên xe suốt mấy tiếng liền, lúc xuống xe lại bị gió lạnh thổi qua một cái, tinh thần giờ đây sáng láng vô cùng, không thể ngủ được nữa.Cao Kiến Quân đè lên người Thẩm An Ninh, một tay ôm siết lấy cậu, một tay nhiệt tình vuốt ve thân thể cậu. Môi lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau, răng lưỡi nhẹ nhàng tấn công, từng đợt từng đợt tập kích nhau, khơi lên dòng máu nhiệt tình trong người cả hai.
Hai người cũng không dám làm ra tiếng động, sợ âm thanh sẽ truyền ra khỏi cánh cửa phòng có chút mỏng manh mà lan ra phòng khách. Cả hai tựa như hai kẻ yêu đương lén lút, nỗ lực ức chế những tiếng rêи ɾỉ muốn bật ra khỏi cổ họng mà chỉ thở gấp.
Thẩm An Ninh nhịn không nổi mà giãy dụa, hai tay ôm chặt Cao Kiến Quân, kìm lòng không đậu càng ôm càng chặt.
Cao Kiến Quân an ủi du͙© vọиɠ đã tăng vọt của cậu, bản thân anh cũng là tên đã trên dây. Thế nhưng anh vẫn chưa nóng lòng đi vào, trái lại còn lui một chút, nhỏ nhỏ nói với cậu: “An Ninh, em muốn làm không?”
Thẩm An Ninh khẳng định: “Muốn.”
Cao Kiến Quân biết cậu chưa hiểu ý anh, liền mỉm cười: “Anh nói là để em làm, em ở trên, muốn không?”
Thẩm An Ninh sững ra một lúc mới hiểu được, có chút hoang mang rồi lập tức mắt sáng như sao. Dưới ánh đèn nhu hòa, Cao Kiến Quân cảm thấy ánh mắt cậu nhìn mình tựa như nhìn một món ngon nào đó.
Cao Kiến Quân không khỏi có chút buồn cười, nhẹ nhàng chạm vào môi cậu, ôn nhu hỏi: “Muốn không?”
Thẩm An Ninh lập tức dùng sức gật đầu, vẻ mặt vừa hiếu kỳ vừa hưng phấn.
Cao Kiến Quân thấy cậu cực kỳ dễ thương, trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ, cưng chiều mà trở mình, tay vẫn còn ôm Thẩm An Ninh để cậu đè lên người mình.
Thẩm An Ninh cúi đầu hoan hô một tiếng, rồi lập tức hôn anh, đôi tay học theo anh mà trúc trắc âu yếm da thịt Cao Kiến Quân, mở rộng thân thể anh.
Cậu rất cẩn thận, có chút hồi hộp, quét nhẹ một chút thuốc bôi trơn, chậm rãi vói vào một ngón tay, hai ngón tay, ba ngón tay.
Cao Kiến Quân ôm chặt thân thể nhẵn nhụi ôn nhuận của cậu, cảm giác là lạ khi chính mình bị người khác xâm nhập cũng trở nên thật đặc biệt.
Thẩm An Ninh cảm thấy tiền hí đã làm được rất tốt liền thẳng người dậy, chuẩn bị đi vào. Vừa đứng trước cửa động, cậu dường như có chút do dự, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cao Kiến Quân.
Cao Kiến Quân chủ động thư giãn bản thân cho cậu, cổ vũ mà cười cười.
Tinh thần Thẩm An Ninh như được tiêm thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thực sự nhẫn nại không được, liền cố lấy dũng khí, nắm lấy chân anh. Thân thể chậm rãi đi vào, từng chút từng chút mà đẩy.
Cậu cẩn cẩn dực dực mà vào, nên Cao Kiến Quân dù là lần đầu tiên bị thượng vẫn không cảm thấy đau, chỉ cảm thướng một loại cảm giác như chướng bụng, một loại kɧoáı ©ảʍ đặc biệt lan ra toàn thân.
Thẩm An Ninh hít vào một hơi thật sâu, thân thể nóng bỏng cường tráng của Cao Kiến Quân nhẹ nhàng bao bọc lấy cậu, khiến cậu khống chế không được bản thân. Cậu học theo cách trước đây của Cao Kiến Quân, lui về sau một chút, rồi đi vào, lại lui về, rồi đi vào, dần dần tìm được tiết tấu cùng cảm giác mà tiến hành. Cậu không ngừng ra vào, lực đạo càng lúc càng mạnh. Dùng sức khác nhau, dùng các tốc độ khác nhau, tìm kiếm cách thức, điều kiện tốt nhất để đạt được cao trào.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt bất đồng trước giờ trùng kích hai người đang hoán vị cho nhau lúc này, hết lần này tới lần khác ập tới nhưng ai cũng không thể rêи ɾỉ ra tiếng. Sự vụиɠ ŧяộʍ, nhẫn nại này khiến kɧoáı ©ảʍ của cả hai như được nhân lên nhiều lần, rất nhanh, cả hai liền đi đến cao triều. Hai người cắn chặt môi, cả người như run lên như bị điện giật, dù vậy không ai dám phát ra nửa điểm thanh âm.
Vẻ mặt Thẩm An Ninh ửng đỏ, da thịt ôn nhuận tản mát ra sức nóng hừng hực, cơ thể cậu như vớt từ nước ra.
Cao Kiến Quân ôm cậu, trên trán cũng toát ra mồ hôi, thân thể căng cứng từ cực hạn vui sướиɠ cũng từ từ giãn ra.
Hai người tha thiết ôm nhau, tim đập nhanh như nổi trống, tiếng thở dốc cả hai quấn lấy nhau, tất cả đều cùng một nhịp.
Qua một hồi lâu, Thẩm An Ninh mới ngẩng đầu lên, vui sướиɠ không gì sánh được mà hôn anh, nhẹ giọng hỏi: “Đau không?”
Cao Kiến Quân cười cười lắc đầu, lặng lẽ hỏi lại: “Thích chứ?”
Thẩm An Ninh không tiếng động mà cười, dùng sức gật đầu.
Cao Kiến Quân cười ôm sát cậu, lấy tay vuốt mái tóc mướt mồ hôi ấy, ôn nhu hỏi: “Có mệt hay không?”
Thẩm An Ninh lập tức bướng bỉnh đáp: “Không mệt, em còn muốn.”
Cao Kiến Quân nhịn không được cười khẽ, dung túng: “Vậy nghỉ một lát rồi mình làm nữa.”
Thời gian tiếp theo, Thẩm An Ninh hăng hái bừng bừng, muốn thử vài tư thế cơ thể khác. Cao Kiến Quân liền xoay người nằm sấp lại, để cậu tiến vào từ phía sau.
Họ đều như hai đứa trẻ vừa tìm được trò chơi mới, cứ ở trên giường lăn qua lăn lại, kí©ɧ ŧìиɧ mà ôm, xông tới, đong đưa, dung hợp, trong bể dục vui sướиɠ nhấc lên cơn sóng gió động trời, vui mừng trầm luân.
Đến tận ánh bình minh ló dạng, cuộc cuồng hoan của cả hai vẫn chưa đình chỉ.
——————
Xuyên thấu qua cánh cửa đóng chặt, động tĩnh trong phòng ngủ mơ hồ truyền ra, như có hai con chuột nhỏ nào đó đào hang, kêu la, vui đùa, nương theo là tiếng cười khẽ, thỉnh thoảng có một hai tiếng than nhẹ nhẫn nại không được, tiếng thở dốc gấp gáp làm cho người ta cảm giác một con gấu đang ẩn nấp trong phòng, khiến những mẩu trang sức kỳ dị trên tường càng thêm kỳ dị, phòng khách hắc ám vắng vẻ trở thành một hang động cổ xưa nào đó, yên lặng, trầm trọng.
Chân Mạch siết lấy tấm chăn, gương mặt an tĩnh trong u ám lộ ra vẻ tái nhợt kỳ lạ.
—————-
Qua một hồi lâu, Cao Kiến Quân mặc áo ngủ nhẹ chân nhẹ tay đi ra từ phòng ngủ, nhìn nhìn Chân Mạch, thấy hắn vẫn ngủ say mới xoay người lại kéo tay Thẩm An Ninh, hai người lặng lẽ vào phòng tắm.
Trong không gian nhỏ hẹp này, hai người chen nhau mà đứng, cho nhau vuốt ve thân thể đối phương, tự mình tắm rửa cho đối phương, tràn ngập âu yếm nhu tình. Hai người đứng dưới vòi sen, hôn nhau dưới màn nước, mỉm cười cảm thụ được du͙© vọиɠ đang từ từ ngẩng đầu.
Thẩm An Ninh vươn tay ôm lấy cổ Cao Kiến Quân, dùng chân ngoắc lấy lưng anh, đưa ra một tư thế mời gọi ngọt ngào.
Cao Kiến Quân cũng không nhịn làm gì, ôm lấy cậu, đặt vào du͙© vọиɠ cứng rắn của mình, sau đó chậm rãi thả cậu xuống, đến tận khi bản thân vùi vào thân thể cậu.
Phương thức này khiến anh có thể tiến đến chỗ sâu nhất trong người Thẩm An Ninh, hai người kí©ɧ ŧìиɧ chưa hết giờ càng lúc càng cháy rực hơn.
Cao Kiến Quân nắm hai chân cậu, giơ rộng ra hai bên, sau đó kéo sát vào mình, du͙© vọиɠ nóng bỏng đỉnh nhập sâu vào. Tần suất của anh rất nhanh, lực cũng rất lớn, trong nháy mắt Thẩm An Ninh quân tan lính rã. Tại trùng kích mãnh liệt như vậy, Thẩm An Ninh căn bản bất lực, chỉ có thể bị động thừa thụ. Cậu ngẩng đầu lên, nỗ lực nuốt những tiếng rên vào cổ. Cao Kiến Quân nhìn chiếc cổ cao thon của cậu, mạnh mẽ thăm dò, ngậm lấy lớp da thịt nơi đó, mυ'ŧ vào thật sâu. Hai tay Thẩm An Ninh nắm lấy vai Cao Kiến Quân, rốt cục nhịn không được kêu lên thành tiếng.
Dòng nước ào ào chảy xuống, cọ rửa thân thể bọn họ, che giấu thanh âm bọn họ. Hơi nóng bốc lên, hơi trắng lượn lờ, bọt nước rậm rạp che phủ lên hai người đang trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ.
Đây là lần đầu tiên họ dùng phương thức này để làʍ t̠ìиɦ. Thế nhưng tất cả đều như nước chảy mây trôi, vô cùng tự nhiên.
Lửa cuồng nhiệt hừng hực thiêu đốt, hai người trong cao trào tha thiết ôm siết lấy nhau, cuồng nhiệt hôn môi, không thể xa lìa.
Cuộc tắm rửa này diễn ra rất lâu mới có thể kết thúc. Bọn họ mặc áo ngủ, nhẹ chân nhẹ tay mà vào nhà bếp, đóng cửa lại, ở bên trong làm đồ ăn sáng.
Tiếng trò chuyện nho nhỏ cùng tiếng cười khẽ mơ hồ lan truyền trong không khí, trong phòng vốn có mở điều hòa, rất ấm áp, lúc này càng tràn đầy sung sướиɠ vô biên.
Dù ở trong nhà bếp một khoảng rất lâu nhưng kỳ thực họ cũng chỉ uống sữa bò, ăn hai miếng bánh mì.
Cao Kiến Quân nhìn gương mặt sạch sẽ tuấn tú của Thẩm An Ninh dưới nắng sớm vô ưu vô lự, bao giờ cũng nhịn không được mà muốn ôm lấy cậu, cậu lại cố ý tránh trái tránh phải, đẩy đẩy kéo kéo. Hai người thấp giọng cười đùa thành một phen tình thú khác.
Chờ rửa xong ly chén, Cao Kiến Quân nhìn đồng hồ một chút, đã sắp tới thời gian làm chiều, lúc này mới anh mới thay đồ, chuẩn bị đi công ty.
END 32