Trần Kinh Dược di di giữa lông mày, ngồi dậy, cảm thấy hơi đau đầu. Anh ta liếc nhìn chiếc máy tính trước mặt, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.
Anh ta vậy mà đã mơ về những chuyện hồi nhỏ.
Anh ta lớn hơn Úc Tinh Ngữ ba tuổi và lúc đó mới năm tuổi. Khi anh ta còn nhỏ, anh ta được cả nhà cưng chiều, ông bà nội coi anh ta như bảo bối, cho rằng anh ta là ông chủ trong gia đình. Đương nhiên, anh ta thích bắt nạt Úc Tinh Ngữ, người yếu hơn anh ta.
Nhưng cô đã hung dữ và lạnh lùng từ khi còn nhỏ.
Cô không thích giao tiếp với người khác, nhưng cô sẽ không lịch sự nếu người khác dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô.
Cô có nhiều cách để trả thù người ta.
Ngay từ đầu, Trần Kinh Dược đã bị cô đánh lại và không dám nói chuyện với cô, nhưng dần dần cảm thấy cô dễ thương, và sau đó, anh ta phát hiện có một cô em gái mạnh mẽ rất tốt nên bắt đầu thu hút sự chú ý của cô.
Nhưng cô đến thế giới này là có mục đích và luôn phớt lờ anh ta. Cô càng phớt lờ anh ta, anh ta càng hướng về người em gái này.
Đáng tiếc……
Nghĩ đến chuyện trước kia, Trần Kinh Dược vừa hổ thẹn vừa luyến tiếc, nhìn lịch trên bàn, cô đã đi được năm sáu ngày, anh ta cũng không biết cô có ổn hay không.
Lê Tuyền đã mất ăn mất ngủ mấy ngày nay vì không tìm thấy cô, sợ rằng cô có thể xảy ra chuyện gì đó. Cô ấy nói nhìn cô gầy đi rất nhiều, nếu không phải do bụng cô ấy to ra thực sự không giống người đang mang bầu.
Trần Kinh Dược cũng đầy lo lắng.
Anh ta chưa bao giờ liên lạc với Cố Tự Bắc, nhưng hai ngày qua anh ta vẫn đi tìm số điện thoại của anh, nghĩ anh đã tìm thấy Úc Tinh Ngữ.
Trên thực tế, anh ta nên đến nhà họ Úc.
Nhưng khi Úc Tinh Ngữ lần đầu tiên trở về nhà của Úc, bà Úc không nỡ chia xa với Trần Dao, liền muốn coi hai nhà là thân thích, nhưng bà không biết liệu Úc Tinh Ngữ có cảm thấy gì hay không, sau đó cô cũng không quay lại về nhà họ Úc.
Việc Trần Dao ra vào nhà họ Úc bây giờ cũng giống như khi cô còn là tiểu thư nhà họ Úc trước đây.
Nhà họ Úc có lẽ không biết tình hình của Úc Tinh Ngữ.
Vì vậy, vẫn là nên tìm Cố Tự Bắc.
Dù hai người đã ly hôn nhưng đứa trẻ gần như là của anh.
Mặc dù công ty riêng của Trần Kinh Dược đang hoạt động rất tốt, nhưng về phía tìm người, vẫn là của Cố Tự Bắc hơn.
Có người vào tìm anh bàn chuyện, anh không cho vào, sau đó bấm số điện thoại gọi cho Cố Tự Bắc.
Ngay khi điện thoại được bắt máy, anh nói: "Xin chào, tôi là Trần Kinh Dược."
Hôm nay Cố Tự Bắc cuối cùng cũng lừa được Úc Tinh Ngữ ra ngoài, cô mặc một chiếc áo hoodie màu hồng, che kín người.
Vừa rồi sau khi ra khỏi phòng khám của bệnh viên, bên cạnh cái chòi có một con mèo lông dài màu trắng đang đánh lộn với một con mèo to màu cam, lông mèo bay tứ tung, cô nhìn rất chăm chú.
Hình như cô rất thích mèo, trước đây mèo hoang hay chạy vào khu vườn biệt thự của họ, cô tắm cho những con mèo bẩn thỉu và cho chúng ăn thức ăn dành cho mèo mỗi ngày. Sau đó, mèo được cô cho ăn cho đến khi nó trở nên mập mạp và được cô mang theo bầu bạn.
Nhưng nhóm mèo đột nhiên không đến nữa.
Nghe nói rằng khi đó người quản lí của khu chung cư đã đến kiểm tra và những con mèo hoang trong khu chung cư đều bị mang đi hết.
Sau đó người quản lí ồn ào đã được đổi.
Không biết sau này cô có biết không.
Chuông điện thoại vang lên, là một số lạ ở thành phố C. Anh đi ra một bên nghe điện thoại.
Úc Tinh Ngữ ngồi trên ghế dài và xem những con mèo đang đánh lộn.
Hai con mèo giống muốn gϊếŧ nhau, con này đánh con kia rất tàn bạo.
Úc Tinh Ngữ sợ sau đó chúng sẽ bị thương nên bẻ cành cây bên cạnh ném qua, hai con mèo ngẩng đầu nhìn cô lập tức bỏ chạy.