Tôi Và Thiên Kim Giả Cùng HE

Chương 7

Tôi về trường lại nhận được điện thoại của bạn.

- Anh Bác Sinh, anh đắc tội thiếu gia nhà họ Trần à?

Cậu ta rất sốt ruột, nói cho tôi biết nhà họ Trần đã bỏ số tiền lớn mua nick ảo, tuyên truyền sai sự thật về ứng dụng của chúng tôi trên nhiều nền tảng.

Bọn họ nói chúng tôi quảng cáo cho một sản phẩm mỹ phẩm dưỡng da nội địa, thành phần có chất gây ung thư.

Không ít tài khoản marketing bắt đầu dẫn đường dư luận, nói chúng tôi là lũ tư bản lòng dạ ác độc.

- Những tài khoản marketing này đều cùng nhau xuất hiện trong một đêm, em còn đang khó hiểu, không biết vì sao bọn họ lại thống nhất xử lý như vậy? Kết quả hôm qua em nhận được một cuộc điện thoại …

Trần Trác tuyên bố, muốn tôi phải dập đầu xin lỗi hắn, nếu không sẽ cho ứng dụng của chúng tôi ra đi.

- Đừng vội.

Tôi gõ gõ mặt bàn:

- Việc này để anh xử lý, e chỉ cần thu thập bài đăng từ mấy tài khoản marketing kia, trực tiếp khởi tố.

- Thông tin không xác định đâu anh Sinh, làm sao khởi tố được?

- Đầu tiên kiện nền tảng về việc họ dung túng cho tin đồn thất thiệt rồi từ nền tảng lấy thông tin cá nhân của các tài khoản marketing. Đưa quá trình khởi tố lên đầu bảng thông báo trên ứng dụng, sau khi xử lý xong em mang mọi người đi nghỉ ngơi có lương mấy ngày.

Trần Trác gửi địa chỉ cho chúng tôi. Hắn ta gọi tôi đến du thuyền tư nhân của hắn vào thứ Bảy để quỳ xuống xin lỗi.

Tất nhiên tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của hắn rồi.

Gió thổi l*иg lộng trên du thuyền, Trần Trác mời không ít người tới dự tiệc.

Tôi vừa bước lên boong tàu đã bị vệ sĩ ngăn lại.

- Tiên sinh, vui lòng cho tôi xem thư mời của ngài.

Tất nhiên tôi không có thiệp mời. Nghĩ một chút đã hiểu dụng ý của Trần Trác, hắn ta muốn tôi khó xử.

- Cậu ấy đến đây cùng tôi.

Chị gái tóc vàng bên cạnh phất tay với tôi. Vệ sĩ nhìn thiệp mời của cô ta, cho tôi đi vào.

- Cảm ơn.

Tôi cười

- Cậu là ngôi sao nhỏ mới debut à?

Chị gái tóc vàng ôm lấy cổ tôi:

- Bao nhiêu tiền một tháng, cậu ra giá đi.

- Chị à, tôi đắt lắm đấy.

Tôi hất tay cô ta ra, cười một tiếng.

Du thuyền được trang trí theo cùng một phong cách với bên trong trang viên.

Tôi dựa vào lan can, lặng lẽ liếc nhìn lên khoảng trời bên trên đầy ẩn ý.

Ai cũng muốn hưởng thụ sự giàu có choáng ngợp này đúng không?

Cuộc đời xoay vần, rồi sẽ đến lúc nó thuộc về tôi.

- Yoyoyo, đây là ai?!