Chương 1: Tần Dĩ Dạng, sao cô lại ở trên giường của tôi
“Tần Dĩ Dạng, sao cô lại ở trên giường của tôi?”
Mùi thơm len lỏi trên giường lớn khách sạn.
Giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên bên tai, lộ rõ vẻ tức giận.
Tần Dĩ Dạng lại hơi hoảng hốt.
Ngay vừa rồi, cô thức tỉnh ký ức kiếp trước.
Cô vốn là nhân viên văn phòng, trước khi sắp được thăng chức lại bị đột quỵ, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc.
Tin tốt: Cô là thiên kim thật của hào môn, không cần lo lắng chuyện tiền bạc.
Tin xấu: Cuốn tiểu thuyết này tên là [Thiên kim giả được các đại lão hào môn cưng chiều hết mực].
Tần Dĩ Dạng: “…”
Trong tiểu thuyết, mẹ của thiên kim giả tráo đổi hai đứa bé để con gái ruột của bà ta được sống trong giàu sang. Vậy là thiên kim giả biến thành tiểu thư hào môn, được cưng chiều hết mực, còn Tần Dĩ Dạng lại bị mang về nông thôn, còn nhỏ đã phải xúc phân, cho lợn ăn, làm việc đồng áng.
Mỗi lần mẹ nuôi chơi mạt chược thua tiền sẽ trút giận lên đầu cô, bắt cô ngủ trong chuồng lợn trong mùa đông giá rét.
Mãi đến năm cô 12 tuổi, chân tướng mới bị vạch trần.
Thấy Tần Dĩ Dạng ngủ trong chuồng lợn, người nhà họ Tần đau lòng vô cùng.
Cô bé nhỏ xíu gầy yếu co ro thành một cục, khuôn mặt và bàn tay bị đông lạnh đến nỗi kết vảy. Mẹ Tần muốn ôm cô bé, cô bé lại rụt lùi về đằng sau, nói trên người mình rất bẩn, làm bẩn quần áo của người khác thì phải đền tiền.
Mẹ Tần đau đớn khóc nghẹn ngào, khăng khăng đòi đưa mẹ nuôi độc ác vào tù. Nhưng mẹ nuôi còn cảm thấy mình oan ức: “Tôi không thể vào tù! Tôi mà vào tù thì ai nuôi con gái tôi? Để nó ở lại nhà các người hả? Không được! Ai biết các người có độc chết con gái tôi hay không?”
Nhà họ Tần sẽ không giận chó đánh mèo người vô tội, nhưng quả thật sẽ không tiếp tục nuôi nấng thiên kim giả.
Chỉ cần thấy khuôn mặt giống y đúc của hai mẹ con họ, cho dù nhà họ Tần tiếp tục nuôi nấng thiên kim giả thì cũng không có khả năng không có khúc mắc trong lòng.
Niệm tình chung sống với nhau 12 năm, việc mà người nhà họ Tần có thể làm là chi trả tiền học phí và sinh hoạt phí của thiên kim giả theo định kỳ.
Dưới hào quang giảm IQ của cốt truyện, người nhà họ Tần lùi một bước, đồng ý lời van xin của mẹ nuôi, nói rằng sẽ tự thú sau khi thiên kim giả đủ 18 tuổi.
Mà trong tiểu thuyết, mẹ nuôi vẫn không bị pháp luật trừng phạt, bởi vì trước khi trưởng thành, mẹ nuôi cứu người giàu nhất Hải Thành, được gả vào hào môn.