Theo như quy định, kỳ khảo thí đầu tiên có thể lập tổ đội.
Hơn nữa, sau khi tổ đội, điểm số của các thành viên trong đội sẽ được chia đều, cho nên những ma tộc yếu hơn ở vòng đầu tiên sẽ tìm cách gia nhập đội, dựa vào điểm số trung bình để vượt ải.
Nhưng Tang Huỳnh không hề nghĩ đến chuyện này, nàng không muốn gia nhập bất kỳ đội ngũ nào, theo lý mà nói, cũng chẳng ai muốn tổ đội với một kẻ lai tạp như nàng.
Vậy tại sao bây giờ đang đi trên đường lại bị kéo vào đội?
Đội săn này tổng cộng có năm thành viên, ai ai trông cũng cao to lực lưỡng, ngay cả nữ ma đứng ở cuối hàng cũng cao hơn nàng một cái đầu, trông rất có vẻ lợi hại, làm sao có thể thiếu nàng được!
Sau khi thêm nàng vào, điểm trung bình của mỗi người là 8 điểm, có nghĩa tổng điểm của đội là 48 điểm, vừa rồi nàng đã có 16 điểm, sau đó tiểu đội lại săn gϊếŧ ma thú, mỗi người được thêm 8 điểm, giờ chỉ cần đội ngũ kiếm thêm 6 điểm nữa là nàng có thể vượt qua!
Tang Huỳnh điên cuồng lục lọi vòng tay, cố gắng tìm nút thoát khỏi đội.
Đội trưởng thấy nàng cúi đầu không nói, cứ tưởng nàng sợ hãi, vỗ vỗ vai nàng: “Đừng lo lắng, đội chúng ta rất mạnh, ngươi chỉ cần theo sau là được rồi.”
Những người khác cũng gật đầu đồng ý.
Ta chính là lo lắng các ngươi quá mạnh, đồ ngốc!
Sao lại có người không hỏi một tiếng đã kéo người khác vào đội?
“Ta, ta muốn rút lui.”
Tiểu cô nương trước mặt cúi đầu, hàng mi dày như lông quạ khẽ run, tựa như toát lên nỗi bất an mãnh liệt, đội trưởng nghĩ, một cô nương thiện lương như vậy thật hiếm thấy ở ma tộc, chắc chắn nàng lo lắng mình làm gánh nặng cho đội nên mới tự nguyện rút lui.
Đội trưởng thuận tay nhét mấy viên ma đan vào tay nàng, xua tan lo lắng của nàng: “Sau khi tổ đội là không thể rút lui, ngươi cứ yên tâm ở lại đội.”
Yên tâm ở lại đội!
Tang Huỳnh ngẩn người, nàng không biết mình có quá đen đủi hay không, gặp phải những người làm việc thiện này mà tiện tay nhặt nàng vào, nàng chỉ biết rằng, nếu nàng vượt qua, vào được Ma môn, bị phát hiện có linh ấn trong thức hải, chắc chắn nàng sẽ chết rất thảm rất thảm.
Nhìn các thành viên trong đội tràn đầy ý chí chiến đấu đi săn ma thú, nàng chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua, tương lai tươi đẹp dần xa khỏi tầm tay.
“Ký chủ đừng lo, cho dù vượt qua vòng đầu tiên, vẫn còn vòng thứ hai và thứ ba, chắc chắn không thể vượt qua.”
“Ngươi nói đúng!”
Nàng lập tức phấn chấn.
Quan ải thứ hai và thứ ba đều là ải cá nhân, chỉ cần nàng nghiêm túc bỏ lửng, ai có thể ép nàng vượt qua?
[Đội săn thành công săn gϊếŧ ma thú cấp hai Phong Hồn, Phong Vũ, tổng cộng được 6 điểm, sau khi chia sẻ điểm số, mỗi người được 1 điểm, tổng điểm tích lũy là 25 điểm]
Không phải chứ...
Chém dưa cũng không nhanh như vậy?
Tuy nhiên Tang Huỳnh chưa kịp nói gì, nàng đã đứng ở cửa ải thứ hai, đội săn có duyên ngắn ngủi với nàng, cứ thế phất tay áo ra đi, không mang theo một chút lưu luyến nào mà chia tay nàng.
Tang Huỳnh nhìn về phía trước, hàng người cũng không dài lắm.