Bữa Ăn Tối Cuối Cùng

Chương 3: Bị mê hoặc bởi hắn

[Bác sĩ đang nhìn lén tôi đấy à?]

Mắt Paul nheo lại đầy nguy hiểm. Hắn ta bước một bước đe doạ về phía trước, gần với cô hơn.

Tiểu An giật nảy mình.

[Tôi… có việc đi qua đây.]

[Ha.]

Paul quay mặt một vòng rồi đảo mắt trở lại phía cô.

[May mắn cho cô là hôm nay tâm trạng tôi vui vẻ.]

Paul cảnh báo, giọng hắn ta trầm và khàn.

Tiểu An sợ hãi, quay lưng bước đi nhanh.

Paul nhìn cô rời đi, đôi mắt hắn vừa thích thú vừa khinh thường.

[Nhát thật]

Hắn ta lẩm bẩm trước khi quay lại tiếp tục luyện tập.

Sau khi đi dạo xung quanh. Tiểu An quay trở lại văn phòng của mình. Cô bất ngờ khi trên bàn có một tờ giấy note.

[Bác sĩ à, cô không nên để sự tò mò lấn át mình. Nó có thể dẫn cô đến cái chết. PJ.]

Tiểu An lo lắng. Sao hắn có thể để được thứ này ở đây. Tên này quả thực rất nguy hiểm. Hắn có thể sẽ gây ra những chuyện mà cô không ngờ tới.



Cửa phòng giam mở ra.

[Ra ngoài]

Người lính canh lớn tiếng gọi Paul.

Hắn được giải tới văn phòng làm việc của Tiểu An.

Dù hai tay bị còng phía sau lưng. Hắn vẫn tỏ ra rất tự nhiên, đi một mạch đến sofa đối diện bàn làm việc của Tiểu An, nằm nhoài lên đó cực kỳ thoải mái.

[Lại gì nữa đây, bác sĩ?]

Paul tỏ vẻ đầy chán nản.

Tôi cho gọi anh đến đây để kiểm tra vết thương lần trước.

Paul ngồi bật dậy.

[Vâng, nhưng lòng tốt của cô thật sự là phiền phức.]

Paul xoay người lại, ngọ nguậy để Tiểu An nhìn thấy chiếc còng sắt sau lưng.

Tiểu An nhìn bộ dạng vô hại của Paul lúc này thì cảm thấy có chút áy náy, liền bước ra ngoài tìm người lính gần đó.

[Anh tạm thời mở khoá tay cho Paul giúp tôi nhé.]

Người lính nhìn cô đầy ngạc nhiên.

[Cô chắc chứ. Hắn ta có thể…]

[Không sao, có gì bất trắc tôi sẽ la to lên.] Tiểu An ngắt lời.

Người lính bước vào, mở khoá cho hắn, sau đó rời đi và đứng trực bên ngoài.

Paul nắm hai tay lại xoay tròn, tỏ vẻ thoải mái.

Hắn đứng dậy, chỉnh lại quần áo. Tiến lại bàn làm việc của Tiểu An và ngồi xuống đối diện.

Khi cô kiểm tra vết thương cho Paul, hắn chăm chú quan sát cô.

[Chà. Sắp lành rồi này, tôi sẽ thay miếng dán khác cho anh.]

Với khoảng cách gần như này, mùi hương ngọt ngào trên cơ thể Tiểu An khiến Paul cảm thấy rạo rực.

Đôi mắt Paul ánh lên vẻ ác ý. Hắn nắm lấy cổ áo Tiểu An và kéo cô lại gần, tay còn lại chạm vào thắt lưng của cô.