Năm tôi sinh ra, tiết Kinh Trập vừa qua, đã có người suốt đêm mang một con rắn hoa lớn đến quán ăn của cha tôi.
Quán ăn của cha tôi được cải tạo từ chính ngôi nhà của ông, chủ yếu là các món thịt rừng, trong đó nổi tiếng nhất là canh rắn và rượu rắn, mỗi năm rất nhiều người từ xa nghe danh mà đến.
Rắn mà cha tôi thu thập để nấu, nếu không tới vạn con thì cũng phải đến hàng nghìn con.
Qua tiết Kinh Trập, rắn bắt đầu ra khỏi hang, thấy có người mang rắn đến, tối hôm đó cha tôi nhốt rắn vào l*иg, cùng ông nội tôi lên núi đặt bẫy rắn, để mẹ tôi ở lại một mình trông quán.
Khi họ trở về, chỉ thấy mẹ tôi bất tỉnh, toàn thân đầy vết xước, con rắn hoa lớn kia quấn quanh người mẹ.
Lúc đó cha tôi tức giận cầm cây đinh ba bắt rắn xông tới, nhưng con rắn đó chớp mắt đã biến mất.
Từ đó, mẹ tôi có hơi ngu dại, cứ luôn cho mình là rắn, hai chân mềm nhũn vô lực, suốt ngày bò loạn trên mặt đất chui vào các xó xỉnh, toàn thân tỏa ra mùi tanh nồng của rắn.
Dù cha cho mẹ uống rượu hùng hoàng, bôi tinh dầu vân hương thế nào, bà vẫn cứ như vậy.
Cha tôi tức điên, cùng ông nội khắp nơi đặt bẫy, đào hố, muốn báo thù cho mẹ, nhưng lại không bắt được nhiều rắn, thậm chí những người hàng xóm trước kia thường mang rắn đến cũng nói không bắt được rắn nữa.
Không lâu sau, bụng mẹ tôi ngày càng to ra. Bố tôi không biết đó là con của rắn hay của ông. Ban đầu ông muốn phá thai nhưng bà ngoại tôi không chịu và đưa mẹ tôi về.
Khi tôi sinh ra, trên cổ tay trái quấn một khúc xương rắn, nhỏ như ngón tay cái, nhưng mang theo hơi lạnh thấu xương. Đầu rắn có đầy đủ ngũ quan, còn có cả nanh nhọn.
Xương rắn nhọn đâm vào thịt cổ tay tôi, không biết là xương rắn đâm vào hay là xương rắn này mọc ra từ cổ tay của tôi.
Bà ngoại tôi cả đời mạnh mẽ, nén sợ hãi gọi ông lang trong thôn lấy xương rắn ra, từ đó trên cổ tay tôi có một vòng sẹo rợn người, cho đến nay vẫn chưa khỏi.
Còn khúc xương rắn sinh ra cùng tôi, lại bị bà ngoại ngâm trong rượu hùng hoàng chôn dưới gốc đào.
Tôi và mẹ tôi luôn lớn lên ở nhà ngoại, năm ba tuổi, cha tôi đột nhiên muốn đón mẹ tôi vừa mới có thể đi lại về.
Cùng năm đó, ông nội tôi đột ngột qua đời, nghe nói là chết trong hang rắn trên núi, toàn thân không còn miếng thịt lành nào, chỉ còn nửa bộ xương.
Người phát hiện ông nói rằng, khắp người ông đều là rắn, chính những con rắn đó đã ăn sạch thịt của ông, đây là sự trả thù của rắn, nhà chúng tôi bán thịt rắn, nên rắn đến ăn thịt ông nội tôi.
Năm thứ hai, mẹ tôi sinh em trai tôi, tôi và bà ngoại còn chưa kịp đến thăm bà, bà lại đâm cha tôi ba nhát dao, tự mình như phát điên chạy vào trong núi, khi tìm thấy thì vừa khóc vừa cười, trở thành một người kẻ ngu si thực sự.
Nhưng cha tôi lại không chết, sau khi được cứu tỉnh lại ở bệnh viện, ông ấy đột nhiên biến mất.
Từ đó, bà ngoại phải lo cho tôi và em trai ăn học, lại còn phải chăm sóc mẹ tôi đã phát điên.
Để che đi vết sẹo trên cổ tay, bình thường tôi cố gắng mặc áo tay dài, nếu trời quá nóng thì đeo bao cổ tay.
Mỗi năm trước khi qua ngày Kinh Trập, bà ngoại đều dùng hùng hoàng xông quần áo cho tôi, thay thuốc trong bùa hộ mệnh đeo ở cổ tôi.
Nhưng dù có phòng bị cẩn thận đến mấy cũng không tránh được, ngay năm tôi thi đại học xong, tôi về giúp bà ngoại trồng khoai lang ở trong thôn, bên cạnh ruộng còn có mấy cô gái cùng thôn, mọi người vừa nói cười vừa làm việc.
Con trai trưởng làng A Tráng vội vã chạy tới, nhét vào tay tôi một thứ, rồi lại chạy vụt đi, khiến mấy cô gái bên cạnh cười ầm lên.
A Tráng lớn hơn tôi một tuổi, từ bé đến lớn hoặc là cùng lớp hoặc là cùng trường với tôi, tình cảm của cậu ấy dành cho tôi cả làng ai cũng biết, nhưng chưa bao giờ tặng quà cho tôi trước mặt mọi người như thế.
Tôi nhìn vật A Tráng nhét vào tay mình với chút ngạc nhiên, đó là một cái túi vải màu vàng sáng, dù qua lớp vải nhưng vẫn cảm thấy hơi lạnh buốt, hơn nữa từ khi cầm vật này, cổ tay trái của tôi bắt đầu âm ỉ đau, cứ như thể có thứ gì đó từ trong xương đâm ra ngoài, cảm giác đau âm ỉ như cắn xé tận xương tủy.
Mấy cô gái bên cạnh đi tới, liên tục giục tôi mở ra xem.
A Man trong làng có ý với A Tráng, thấy tôi không mở ra, vừa sốt ruột vừa tức giận, đưa tay giật lấy túi vải trong tay tôi, lấy đồ vật bên trong ra.
Nhưng vừa thấy thứ bên trong, sắc mặt A Man liền thay đổi, đó là một chuỗi vòng tay xương rắn, xâu bằng sợi dây màu vàng rực, đang lắc lư trên tay A Man.