Tiền khách khứa viếng đám tang của chồng cô thì không chịu đưa, bây giờ còn há miệng ra đòi tiền sinh hoạt.
Hồ Trân Trân nở nụ cười, trong lòng nhanh chóng có ý tưởng.
"Như vậy đi, bây giờ tôi đưa cho chị một khoản tiền, chị viết giấy cắt đứt quan hệ, sau này Giang Thầm không phải cháu trai của nhà các người nữa, chỉ là con trai của tôi, không liên quan gì đến nhà họ Giang mấy người."
Hai mắt Giang Lâm lập tức sáng lên.
"Cô nói rồi đó! Không thể nuốt lời. ”
Bà ta lập tức đứng lên, lấy điện thoại ra, mở ứng dụng máy tính trên điện thoại, bắt đầu cộng trừ.
"Đồ ăn một tháng hết 1000 tệ, hơn nữa tiền thịt thế nào cũng phải 1500, bộ khăn trải giường Giang Thầm dùng đều là tôi mua cho nó, tính rẻ cho cô một chút là 500 tệ, nó ngủ ở đây một tháng, tiền ăn với tiền ở tôi cũng không đòi nhiều, chỉ cần trả theo tiền thuê nhà bình thường, 2000 là đủ rồi..."
Hồ Trân Trân cảm nhận được bàn tay Giang Thầm khẽ run rẩy, cô cụp mắt xuống nhìn thấy gương mặt tái nhợt của cậu bé.
Đối mặt với cảnh tượng như vậy, người lớn còn khó chịu, huống chi Giang Thầm bây giờ chỉ là một đứa trẻ.
Cậu bây giờ chính là Thần Tài của Hồ Trân Trân, nhỡ đâu tâm tình không tốt, độ ưa thích giảm xuống thì sao?
Lông mày cô khẽ nhíu lại, mở miệng cắt ngang những tính toán vụn vặt của Giang Lâm.
"Toàn bộ đều tính theo mức cao nhất, những năm gần đây Tiểu Thầm cũng phiền toái chị không ít, coi như đó là khoản bồi thường, 50.000 tệ có đủ hay không?"
Giang Lâm kể nửa ngày trời nhưng cũng không thể nâng mức số tiền lên đến 10.000 tệ, Hồ Trân Trân mở miệng đã nói trả 50.000, bà ta sao có thể không đồng ý.
Bà ta cười đến lộ cả nướu răng: "Đủ rồi, 50.000 thì 50.000, khi nào thì ký giấy?”
Giang Thầm ngơ ngác nhìn bác của mình, phát hiện Giang Lâm không nhìn vào cậu chút nào, cậu lại ngẩng đầu nhìn Hồ Trân Trân.
Cậu đã đi học và học cách đếm.
50.000 là một con số lớn trong thế giới của cậu.
Khoảnh khắc Giang Thầm nghe được 50.000 nhân dân tệ, cậu không cảm thấy buồn về thái độ của bác mình, mà là sững sờ.
Cậu có thực sự đáng giá 50.000 tệ không?
Mẹ kế bỏ ra 50.000 tệ để mua cậu thì có ích gì?
Hơn nữa người mẹ kế của cậu còn giàu có hơn cậu tưởng tượng, dì ấy có tiền như vậy mà cũng không chữa được bệnh tâm thần?
Mặc dù Giang Thầm hiểu chuyện sớm, nhưng loại vấn đề phức tạp này, cậu không hiểu được.