Quyển 2 - Chương 5: Dong binh đích mặc khế
Tinh thần của Cổ Diêu hạ dần xuống lúc này hắn mới nhớ dần đến Diệp Lâm bên cạnh.Đúng rồi chính là nàng ra tay, nàng chính là cao thủ, suýt chút nữa là quên mất.
Nhưng mà Cổ Diêu cũng Không để ý thấy rằng Diệp Lâm cũng đang kinh ngạc vô cùng nhìn con phong lang trên mặt đất, nhìn vẻ mặt nghi hoặc kia thì có thể dám chắc Không phải nàng gϊếŧ con phong lang kia.
Bọn hộ viện tất nhiên cũng Không rõ là vì sao,nhưng mà con phong lang này trước khi xuyên qua hai tầng phòng thủ cũng đã bị nội thương, lúc này chịu Không nỗi nên bạo thể cũng Không có gì là lạ.
Xuất hiện một lần ngoài ý muốn bọn hộ viện lại càng thêm cẩn mật. Không dám buông lơi chút nào.
Tràng diện cuộc chiến càng lúc càng quyết liệt thì xác phong lang càng nhiều nhưng mà đám sói đói kia xem ra chưa chịu bỏ cuộc.
Y Lệ Na là nóng nảy nhất nàng có chút chịu hết nổi.
Sau khi bổ ra một chiêu liệt hỏa, nàng lại thu kiếm về, tăng thêm 1 tầng liệt hỏa phổ vào kiếm, liệt hảo lúc này vô cùng mạnh mẽ, đại kiếm dài hai thước nhưng liệt hảo ở mũi kiếm cứ phun ra nuốt vào Không ngừng.
Lấy mủi chân làm trục Y Lệ na xoay tròn tiến lên, xoay càng lúc càng nhanh nhanh tới mức Không cón thấy thân thể của nàng, chỉ còn lại 1 cái long quyển liệt hỏa, hơi nóng lan tỏa khắp nơi.Sáu bảy con phong lang bị cuốn vào lưới lửa lập tức bị cự kiếm xé thành mảnh nhỏ.
Con hỏa long bay thẳng ra ngoài, tới chỗ nào thì phong lang nơi ấy tức thì biến thành từng khối thịt nhỏ, máu văng đầy trời. Từ xa nhìn đến cứ như Y lệ na đang nhảy một vũ khúc kiều mị, nhưng chỉ có điểm khác là người xướng nên khúc nhạc là tử thần, vũ khúc của tử thần.
Trong vòng 10 giây người ta lại thấy thân ảnh của Y Lệ na. Dưới mặt đất là những xác chết của bọn phong lang còn Không đến hai mảnh, chỉ có chút thời gian mà thôi, Y Lệ na đã đồ sát tám chín mươi con phong lang!
Phong hoa viên vũ khúc của chiến sĩ uy lực kinh nhân là chiêu quần sát, chỉ là cũng có chút đỉnh khuyết điểm.Trong thời gian ngăn thể lực bị tiêu hao lớn vô cùng, nhìn Y Lệ na có chút Không cầm cự nổi.
Bọn phong lang giảo hoạt làm sao mà bỏ qua cơ hội như thế được thừa cơ mà tấn công. Nhìn thấy Y Lệ Na tiêu hao thể lực lập tức có hơn 10 con phong lang tru lên xông lên.
Với thể lực của Y Lệ Na lúc này thì đối phó với bấy nhiêu phong lang chỉ có thể chết nhưng nàng Không quan tâm vì nàng biết chắc sẽ có người giải cứu.
Kịch liệt rung động khối bụi mù trời, thân thể Lôi Mông vốn đã cao lớn, giờ lại to lớn thêm vài phần vai phải hạ xuống như một quả cầu bay thẳng đến chỗ Y Lệ Na.
Trong lượng hắn bây giờ có thể so với Thản Khắc, đứng chắn trước Y Lệ Na.
“Ầm”
Một tiếng nổ thật lớn, 10 con phong lang bị chấn bay.
Mấy con phong lang bị chấn bay như viên đạn bắn tiếp vào đồng bạn chúng rồi dư lực lại tiếp tục làm cho bọn phong lang dính “đạn” kia trở thành những viên đạn bay vào đồng bọn phía sau.
Chỉ trong chút lát phản ứng mà Không biết có bao nhiêu con phong lang bị chấn bay.
“Thế nào chiêu dã man tam đại chạm của ta Không tệ chứ hả?”
Lôi Mông giữ vững thân hình làm ra cái tư thế mà hắn cho là hấp dẫn nhất.
T
ất nhiên là kẻ thô cho dù có làm đẹp đi chăng nữa thì cũng có hạn chế.
Y lệ Na nhìn đống bụi bay mù trời trợn mắt nói:”Ngươi Không biết nhẹ tay hơn một chút hay sao.”
Nhìn cái hậu quả của Dã man tam đại chạm, nhìn vẻ mặt muốn nổi điên của Y Lệ Na, Lôi Mông cười khan:”Ta tưởng nàng thấy cái gì dã man mới đẹp chứ!”
Lôi Mông rời đi chổ của mình thì phương tuyến phòng ngự tất nhiên là khuyết đi 1 lỗ, phong lang dựa vào đó mà xông lên, ngu gì chúng bỏ.
“Ai da. Lôi Mông ngươi thật là Không biết công bình tại sao lần nào ngươi cũng làm anh hùng cứu mỹ nhân còn ta thì thu thập tàn cuộc.”
Ma Pháp sư Gia Lợi Đặc khi nói thì cũng đống thời lao ra, hai tay Không nhàn rỗi lần này hắn Không dùng ngón trỏ ma là cả hai bàn tay, xoay chuyển Không ngừng.
“Lôi tinh linh vô cùng mạnh mẽ, tuân theo lời khế ước ngày xưa, hãy trợ giúp chó ta tiêu diệt tất cả địch nhân trước mặt-Điện Quang Võng.”
Theo lời chú ngữ của Gia Lợi Đặc lưới điện từ tay hắn bay ra, hướng tới phương vị bỏ trống của Lôi Mông bay tới.
Cái đám phong lang ngu ngốc tưởng chiếm được tiên nghi kia Không còn chổ nào à tránh bị lưới điện bắt lại kêu thảm Không ngừng, mùi thịt chín bay đi khắp nơi.
Nặc Địch Lạp Không thích bọn kia cứ biểu diễn mãi, nó muốn chứng minh nó là mãnh thú có thực lực cường hãn, lập tức hai đầu gấu xoay tròn, hai tay mạnh mẽ vổ xuống đất.
Theo chấn động mãnh liệt, hai cây giáo đất từ dưới xuyên thủng bọn phong lang muốn đánh lén Gia Lợi Đặc thành một xâu. Làm sủng thú cao bậc thiên tính kỹ năng Thổ Tiêm của Nặc Địch Lạp Không thể coi thường.
Bên kia nữ chiến sĩ Y Lệ na cũng hồi khí, liên tục phát ra hai đạo liệt hỏa khí viên, chuẩn xác chém hết vài con phong lang tránh khỏi tuyệt chiểu của Gia Lợi Đặc. Lúc này Lôi Mông đã trở về chỗ cũ.
Trong sơ hở có nháy mắt cũng Không làm cho Dạ Lang dong binh đoàn vôn phối hợp quá ăn ý có chút khẩn trương nào.
Chỉ có Dương Phong Không tỏ vẻ gì, đoàn viên có thể xúc động nhất thời, Không có ảnh hưởng lớn chưa biết chừng còn có thể đề cao chiến ý cho họ, dù sao thì sự phối hợp ăn ý cũng cứu vãn được. Song thân là đoàn trưởng, hắn là trung tâm đại não của dong binh đoàn, lúc nào cũng phải bảo trì tĩnh táo, đề phòng tình huống bất trắc.
Cứ như vậy bọn phong lang chết dưới thương của Dương Phong là chết nhiều nhất Kỵ sĩ thương của hắn Không có thanh thế như đoàn viên còn lại nhưng luôn là chính xác nhất. Nơi hắn trấn thủ Không có con phong lang nào vượt qua.
Cổ Diêu nhìn Dạ Lang dong binh đoàn, vốn là một vuộc chiến tàn khốc, tới tay họ thành 1 màng biểu diễn đặc sắc, lấy bọn phong lang mà đồ sát, Không có chút nào trở ngại.
Nỗi sợ hãi ban đầu khi gặp bầy sói kết thúc hắn lại thấy hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào, đây là sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cuộc đời hắn hướng tới.
Trừ bỏ đạo thiết, Cổ Diêu đã tìm thấy mục tiêu cho đời mình.
Song hắn vẫn chưa thể hưởng thụ cảm giác này như kí©ɧ ŧìиɧ được vì hắn còn là một kẻ yếu, rất yếu.
Nghĩ tới đây, Cổ Diêu nắm chặt Khốn Long, ngón tay đều trắng bệt.