Tiểu Thiếp Trọng Sinh Tiểu Thư Thế Gia

Chương 10: Quyết định

Nhưng rất nhanh, chuyện tính tính thất thường của anh đã bị cô bỏ sau đầu, vì có một vấn đề khác lớn hơn. Chính là trình độ của cô không tốt như cô nghĩ.

Kiếp trước, thời gian làm nô tì cô hay đến phòng bếp phụ việc vặt nên cũng biết nấu nướng, lúc làm thϊếp quan tri phủ vì lấy lòng hắn cũng có xuống bếp nên nghĩ kiếp này có thể trổ tài.

Nhưng sự thật chứng minh, trình độ nấu ăn của một người cổ đại như cô là quá bình thường ở thế giới này, chỉ có thể gọi là tạm được.

Cô háo hức nấu ăn rồi mời chú Minh và dì Ngọc ăn thử, họ đều khen. Nhưng cô thấy vẫn thua xa tay nghề của dì Ngọc.

Tiếp đến cô thử sở trường thứ hai của mình, vẽ tranh thì cũng nhanh chóng bị vả mặt. Vì khi lên mạng thì thấy quá nhiều người tài giỏi, vẽ quá đẹp. Đa dạng phong cách, tất cả đều đẹp đến mức nhìn tác phẩm của họ xong cô không dám nhìn lại thứ mình vẽ ra.

Thứ duy nhất cô thấy hữu dụng chính là việc đọc rất nhiều sách về pháp luật và kinh doanh khiến cô hiểu thế giới này hơn.

“Nào đừng buồn nữa, lúc bằng tuổi cháu dì còn nấu cơm sống cơ mà. Tay nghề của cháu đã là rất tốt rồi. Không nấu nữa, đến xem chương trình với dì này.” Dì Ngọc và chú Minh nghĩ rằng cô học nấu ăn để lấy lòng anh nên với họ cô làm vậy là quá tốt rồi. Thấy cô chán nản thì lôi kéo cô đi xem ti vi.

“Cháu xem, cậu chàng này trước giờ là diễn viên, giờ chơi gameshow hát ai cũng bất ngờ, hát hay quá, đẹp trai nữa. Xem họ mà dì cảm giác trẻ lại chục tuổi đây haha”

“Những gameshow này rất biết nắm bắt tâm lý của người xem, mỗi tuần đều có thứ bất ngờ haha” Chú Minh cũng bình luận.

Đúng rồi, tâm lý, cô đấu đá cả kiếp người. Không phải thứ hiểu rõ nhất chính là tâm lý con người hay sao.

“Hai người xem tiếp đi, cháu lên phòng đây. Ngày mai gặp lại ạ” Cô nói rồi chạy nhanh lên lầu. Cô biết mình nên làm gì rồi.

Vậy là trải qua một đêm viết viết, vẽ vẽ, sáng hôm sau mang đôi mắt thâm quầng, cô gọi chú Minh đến:

“Cháu muốn mở công ty. Chú có thể giúp cháu tìm một trợ lý không ạ? Chỉ cần có kinh nghiệm và năng lực, lương thưởng tùy đề xuất.” Hết cách, cô chỉ biết có mỗi chú Minh và dì Ngọc, tạm thời nhờ họ vậy.

“Được, để chú.”

“Ừm, cháu muốn giữ bí mật việc này với nhà họ Tần, kể cả Tần Duệ.” Cô nói. Cô biết chú Minh là người của ông nội Tần sắp xếp, nhưng ít nhất trước khi cô có sức mạnh, càng ít người biết càng tốt.

“À, chú hiểu. Yên tâm, khi nào cháu muốn nói thì tự nói.” Chú Minh thì nghĩ rằng cô muốn tạo bất ngờ cho anh nên vui vẻ đồng ý.

“Cháu muốn nam hay nữ?”

“Cháu cần người năng lực mạnh là được ạ, không quan trọng nam nữ”

Tìm page tác giả để đọc trọn bộ miễn phí nhé