Kiều Mềm Lão Bà Trong Vô Hạn Lưu

Chương 4: Lâu đài ma ám (3)

Bên trong lâu đài khá tiêu điều, cảnh tượng như đã bỏ hoang từ rất lâu. Một thứ ánh sáng xanh yếu ớt vừa đủ để mọi người có thể thấy xung quanh.

Hiện tại tất cả người chơi điều đang ở đại sảnh, mọi người chưa có ai dám tách riêng ra đang tập trung quan sát và tìm kiếm manh mối.

Đại sảnh rất rộng, được trang trí như một buổi tiệc, chỉ có điều bây giờ đã bị phủi bụi, xám xịt. Chính giữa đại sảnh có một chiếc cầu thang lớn, phía cuối rẽ ra ba nhánh được lót thảm đỏ để lên tầng.

Có hai bia đá lớn chắn giữa lối đi hai bên của cầu thang. Một bia đá ghi là "Lịch sinh hoạt của Bá tước", bia đá còn lại ghi là "Trình tự, nghi thức tiến hành buổi tiệc". Chính giữa, phía cầu thang chính có đặt một chiếc đồng hồ quả lắc.

Đầu tiên là bức tượng "Lịch sinh hoạt của bá tước", trên đó ghi:

"7h Bá tước sẽ rời giường,

7h30 Bá tước sẽ dùng bữa sáng, sau khi dùng bữa sáng xong Bá tước sẽ xử lý công việc đến 12h.

12h đến 13h là thời gian dùng bữa trưa của Bá tước, sau khi dùng bữa trưa, Bá tước sẽ đến vườn hoa để tiếp một vài vị khách, ngài sẽ thưởng thức buổi trà chiều tại đây.

18h là thời gian dùng bữa tối của Bá tước, sau khi dùng xong bữa tối ngài ấy sẽ về phòng.

Ngài bá tước không thích bị người khác làm phiền, cho nên người hầu chỉ có thể thực hiện công việc của họ khi ngài Bá tước đã về phòng"

Tiếp theo là trình tự, nghi thức tiến hành buổi tiệc, trên bức tượng ghi:

"Vào lúc 18h, khi đồng hồ vang lên sáu tiếng, các người hầu sẽ mang trà bánh lên bàn để chuẩn bị cho buổi tiệc.

Vào lúc 19h, khi buổi hoà nhạc bắt đầu, lâu đài sẽ bắt đầu đón chào các vị khách đến chung vui. Quà của các vị khách sẽ được đưa đến thư phòng của Bá tước ngay sau đó.

Vào lúc 20h, buổi tiệc sẽ bắt đầu, Bá tước sẽ tuyên bố bữa tiệc chính thức bắt đầu. Ngài ấy muốn nhìn thấy các vị khách của mình nhảy theo điệu nhạc của tòa lâu đài.

24h, khi đồng hồ vang lên đinh đong, buổi tiệc sẽ kết thúc. Các vị khách phải trở về phòng của mình.

Bá tước sẽ gặp lại mọi người vào ngày hôm sau".

Khi tất cả mọi người tập trung đọc các dòng chữ trên bia đá. Linh San từ nãy đến giờ vẫn đang chăm chú tìm kiếm manh mối dưới đại sảnh bỗng có phát hiện, là một chiếc chìa khóa trong ngăn kéo. Cô vui vẻ chạy lên cầu thang cho mọi người xem phát hiện của mình.

Bất chợt ánh sáng xanh yếu ớt của toà lâu đài vụt tắt, ánh sáng đỏ bừng lên.

Tiếng bước chân lộp bộp và tiếng xe kéo kẽo kẹt vang lên. Lúc này từ phía bóng tối của hành lang đại sảnh dần xuất hiện các bóng hầu gái.

Ninh Sơ nhón người quan sát, dáng đi của các hầu gái này rất kỳ lạ, nghiên bên này, ngả bên kia. Hình như còn có dáng người rất lùn giống như thiếu mất đầu. Lúc họ đi ra nơi có ánh sáng, nhóm người Ninh Sơ mới nhìn thấy rõ.

Là hầu gái, nhưng tất cả điều không phải người. "Là quái vật", một người chơi hét lên rồi nhanh chóng chạy lên cầu thang. Ninh Sơ ngơ ngác bị Thương Minh tóm lấy kéo chạy lên cầu thang hành lang.

Nhóm hầu gái nhận ra có người cũng đồng loạt xông về phía người chơi, vừa chạy vừa há to cái miệng đầy máu và răng nanh sắt nhọn.

Mọi người bất chấp chạy về phía trước, chia ra ba hướng của cầu thang.

Trong nhóm có một người chơi nam, thân hình khá béo không chạy nổi nữa, liền chốn vào một căn phòng gần đó, khoá trái cửa lại.

Ninh Sơ bị Thương Minh kéo chạy, mệt thở không ra hơi, đã đổ mồ hôi lạnh ngắt tay chân. Cậu liếc nhìn vào chữ trên cửa phòng mà người chơi béo vừa chạy vào, là phòng đôi.

Linh San cũng không chạy nổi nữa liền tấp vào một căn phòng trống gần đó, một người chơi là nữ khác cũng muốn vào phòng. Nhưng khi cả hai vào phòng thì cửa không thể khoá được.

Ninh Sơ liếc nhìn cửa phòng, lần này là phòng đơn. Cậu hô lên về phía hai cô gái, là phòng đơn, chỉ một người được ở.

Cô gái kia liền ngay lặp tức đẩy Linh San ra, rồi khoá cửa phòng lại, lần này cửa thành công khoá lại. Linh San bị đẩy ra liền ngay lặp tức cắm đầu dốc hết sức chạy, đám người hầu vẫn đuổi theo gắt gao.

Đến cuối hành lang một khúc cua vuông góc. Thay vì chạy tiếp Thương Minh liền kéo Ninh Sơ vào căn phòng đôi gần đó. Nhưng cửa phòng không khoá được.

Ninh Sơ gấp đến phát khóc, thì trên giường của phòng có một thây ma bò ra, nó xông về phía Ninh Sơ đang đứng ngay cửa.

Thương Minh nhanh tay, kéo Ninh Sơ qua một bên, khiến thay ma vồ hụt, bị đá ra ngoài. Ninh Sơ nhanh chóng đóng cửa lại trước khi hầu gái chạy đến, lần này đã khoá cửa thành công.