Kiều Mềm Lão Bà Trong Vô Hạn Lưu

Chương 1: Khởi đầu

Ninh Sơ là một sinh viên đại học, gia cảnh bình thường. Điểm đặc biệt mà cậu có là một gương mặt hút gay, hút biếи ŧɦái, và khá thông minh như mọi người từng tiếp xúc với cậu nhận xét.

Cuộc sống của Ninh Sơ, mặc dù bình dị, nhưng lại gắn liền với những điều kỳ lạ.

Ngay từ khi còn nhỏ, Ninh Sơ đã trở thành mục tiêu của những kẻ có ý đồ xấu.

Một lần, khi cậu bị bắt cóc, cha mẹ cậu đã tuyệt vọng tìm kiếm khắp nơi. May mắn thay, Thương Minh đã lần theo những mảnh vỏ kẹo mà Ninh Sơ đánh dấu, kịp thời đến cứu cậu.

Từ đó, Thương Minh không chỉ là người bạn mà còn trở thành người bảo vệ không thể thiếu của Ninh Sơ, đôi khi còn quản lý cậu nghiêm khắc hơn cả cha mẹ cậu.

Hôm nay là một buổi chiều cuối tuần, sau giấc ngủ trưa dài đến 5 giờ, Ninh Sơ quyết định dọn dẹp căn phòng ngủ của mình. Phòng của Thương Minh luôn gọn gàng và ngăn nắp, trong khi đồ đạc của cậu thì luôn lộn xộn.

Khi mở ngăn tủ để sắp xếp lại mọi thứ, Ninh Sơ phát hiện một ngăn kéo bị khóa.

Không nghĩ ngợi nhiều, cậu chạy đi tìm chìa khóa dự phòng và mở ngăn kéo ra. Bên trong là những món đồ cá nhân của cậu mà Thương Minh đã cất giữ cẩn thận: từ cuốn sổ mẫu giáo, những món đồ chơi yêu thích, đến một cuốn sách màu đen kỳ lạ.

Gần đây, Thương Minh có vẻ thường xuyên ra ngoài một cách bí ẩn, thậm chí còn mang theo balo đi ngủ và sáng sớm thì lại đọc cuốn sách đen đó.

Cuốn sách có bìa và trang màu đen tuyền, với chữ trắng nổi bật trên nền tối, mang lại cảm giác bí ẩn đến lạnh người.

Trong chương đầu, câu chuyện kể về nhân vật chính Thương Minh – chính là bạn cậu – trong một thế giới bị nguyền rủa, và hành trình trốn thoát khỏi ngôi làng bị ma ám.

Ninh Sơ không thể không cảm thấy hứng thú nhưng cũng đầy sợ hãi khi đọc cuốn sách. Câu chuyện rất sống động và chân thực, nhưng cũng đầy những tình tiết kinh dị. Mỗi chương của cuốn sách là một thế giới khác biệt, và cậu quyết định tạm dừng ở đó, không dám tiếp tục đọc.

Ninh Sơ gấp cuốn sách lại, cất vào vị trí cũ. Ở một nơi cậu không thấy, cuốn sách lóe sáng rồi vụt tắt "liên kết đã hình thành".

Khi đồng hồ điểm 8 giờ tối, Thương Minh trở về nhà với một túi đồ ăn tối mua từ ngoài. Sau bữa tối, hai người lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi. Ninh Sơ nằm chơi game, còn Thương Minh thì loay hoay chuẩn bị đồ đạc cho balo.

Tiếng súng trong game vang vọng khắp phòng: “Này, team địch còn sống, sao anh dám ra giữa đường loot đồ vậy?”

Vừa dứt lời, đồng đội của Ninh Sơ bị bắn gục. Một giọng nam khác vang lên: “Tôi nghĩ bọn chúng là BOT, bắn gà quá, cậu cứu tôi cái đi.”

Ninh Sơ nhanh chóng ném bom khói, dựng tường chắn ra cứu đồng đội. Người đồng đội sau khi được cứu xong, không lập tức hồi máu. Mà hắn ngoi lên solo với tên địch vừa bắn gục hắn. Kết quả là máu còn quá ít, nên hắn gục tiếp.

“Cậu mắc bắn lắm hay gì?” Ninh Sơ nói, rồi đẩy người đồng đội ra cho địch bắn chết luôn. Người đồng đội tức tối đòi tố cáo cậu, khiến Ninh Sơ bật cười.

Khi trận đấu kết thúc, Ninh Sơ quay sang nhìn Thương Minh, người đang cẩn thận chuẩn bị đồ đạc vào balo: “Cậu định ôm balo đi ngủ tiếp à? Dạo gần đây cậu lạ lắm.”

Thương Minh trèo lên giường, ôm chặt Ninh Sơ vào lòng: “Vì công việc thôi. Ninh Ninh, gần đây cậu trông ngày càng dễ thương. À, Ninh Ninh, dạo gần đây tớ thấy tên khóa trên cứ tiếp cận cậu, cậu nên cẩn thận, tên đó không phải người tốt đâu"

Thân hình của Ninh Sơ và Thương Minh có sự trên lệch lớn. Ninh Sơ thì nhỏ nhắn, cao tầm 1m7, cậu lười vận động nên cơ thịt trên người không quá săn chắc, da cũng trắng trẻo kiểu thư sinh. Thương Minh thì ngược lại cao tận 1m87, thân hình săn chắc, da kiểu ngâm đen, mạnh mẽ.

Cảm giác bị ôm chặt bởi Thương Minh khiến Ninh Sơ cảm thấy khó thở, cậu phải vặn mình để thoát khỏi cái ôm gắt gao.

“À, chiều nay tớ có đọc quyển sách kia của cậu, hay lắm. Cậu viết à?” Ninh Sơ hỏi, nửa tò mò nửa nghi ngờ.

“Quyển sách gì?” Thương Minh hỏi ngược lại.

“Là quyển sách màu đen cậu cất trong ngăn kéo ấy. Tớ thấy nhân vật chính giống cậu, nên đọc thử.”