Editor: Linoko
Beta: B.Gzáb
Vài ngày sau, khi các sản phẩm gốm đã khô, Từ Diệp đem chúng vào lò nung để thiêu chế.
Suốt quá trình, Từ Diệp cẩn thận trông chừng lò nung, bởi đây là bước then chốt nhất để tạo hình đồ gốm.
Mở nắp lò, Từ Diệp cẩn thận lấy ra đồ gốm bên trong, phát hiện phần lớn đều nung tốt, chỉ một số ít bị vỡ ngoài ý muốn.
"Tuyệt quá! Cuối cùng cũng hoàn thành!" Vuốt chiếc bình gốm cổ kính tinh xảo trong tay, Từ Diệp phấn khích vô cùng. "Nhìn này, tiểu bạch! Đây là đồ gốm đó!"
"Anh anh anh ——" Nhìn những vật lạ này, dù không hiểu lắm nhưng tiểu bạch vẫn vui vẻ chạy quanh, ai bảo Từ Diệp nói chúng có thể làm ra đồ ăn ngon cơ chứ?
Từ Diệp dọn những món đồ gốm nung thành công vào hang động, chia đều thức ăn và hạt giống vào trong, rồi lấy ra một cái nồi đất to, đặt lên bếp lửa, chuẩn bị nấu nước muối.
Hòa tan đá muối vào nước, sau đó lọc bằng vải gạc để loại bỏ tạp chất, Từ Diệp không có vải gạc nên dùng áo thun cũ của mình. Sau khi lọc, đặt nước muối sạch dưới ánh nắng mặt trời để bay hơi, cuối cùng còn lại một lớp muối tinh.
Đổ muối tinh vào bình gốm cất giữ, Từ Diệp nở nụ cười mãn nguyện: "Tiểu bạch! Tối nay chúng ta ăn bữa tiệc lớn, cho ngươi nếm thử món ngon làm bằng muối và nồi đất nhé!"
"Anh anh ——" (Tuyệt quá!) Vừa nghe có đồ ăn ngon, tiểu bạch liền vui vẻ hẳn lên.
Buổi tối, Từ Diệp và tiểu bạch ngồi bên bếp lửa.
"Anh anh anh ——" (Muốn ăn quá! Muốn ăn quá!)
"Phải đợi thêm chút nữa, ngươi ăn trước ít trái cây đi." Từ Diệp lấy ra một quả trắng từ bình gốm đựng trái cây, đưa cho tiểu bạch.
"Ô ô." Ngậm quả trắng, tiểu bạch vẫn không kìm được chảy nước miếng nhìn nồi đất.
Trong nồi đất là món hầm khoai tây thịt bò, dĩ nhiên là phiên bản cải tiến của thế giới này. Khoai tây được thay bằng quả cô lỗ, thịt bò thay bằng thịt thú khò khè.
Trong khi để quả cô lỗ hầm thịt khò khè trong nồi đất, Từ Diệp còn xào thêm hai món, là thịt xào ớt cay và cá chiên thơm.
Lấy thăn thịt thú mây lửa ra, thái thành lát mỏng, rồi bóc vỏ và băm nhỏ hành gừng và ớt cay của thế giới này. Ướp thịt với muối, sau đó cho vào chảo, đổ chút mỡ động vật đã lấy được vào, xào thịt đến khi đổi màu, rồi nêm nếm gia vị, xào dậy mùi thơm. Như vậy, một phần thịt xào ngon lành đã hoàn thành.
Vớt thịt xào ra, lại cho cá đã ướp vào chảo, liên tục lật mặt cho đến khi hai bên vàng đều, cho ra đĩa rồi rưới lên ít nước chanh dây vàng, là xong xuôi.
"Làm xong rồi!" Từ Diệp bưng hai món ăn lên bàn trong hang, rồi mở nắp nồi đất kia, một mùi thơm nồng lập tức tràn ngập cả hang động.
Lấy ra một cái chậu gốm to múc đầy, Từ Diệp đặt lên bàn. Nói là cái bàn, thực ra chỉ là một tảng đá xanh hình chữ nhật to mà Từ Diệp tìm được trong núi.
"Tiểu bạch, ăn cơm thôi!" Từ Diệp đặt tiểu bạch lên bàn, múc cho nó một bát canh đầy, rồi một bát thịt xào và cá chiên.
Từ Diệp vừa đặt bát gốm xuống, tiểu bạch đã lập tức vùi đầu vào, không ngại nóng, ăn từng ngụm từng ngụm như một cái máy ăn không biết mệt.
Nhìn tiểu bạch tham ăn, Từ Diệp vừa buồn cười vừa cảm động, cũng cầm đũa nếm thử.
"Ngon quá!" Từ Diệp mở to mắt, không ngờ đồ ăn nấu bằng nồi đất lại ngon đến vậy.
"Trước kia dùng ống trúc nấu, căn bản không thể phát huy hết hương vị nguyên liệu, vẫn là nồi tốt hơn! Sau này tìm được sắt, không chừng còn có thể làm được nồi sắt nữa." Nghĩ vậy, Từ Diệp lắc đầu, luyện sắt còn xa vời lắm, bây giờ cứ chuyên tâm ăn cơm đã.
Ăn xong bữa tối, Từ Diệp lại chế tác thêm một số sản phẩm gốm. Nhu cầu về đồ gốm còn rất lớn, nhưng lò nung quá nhỏ, một lần không thể nung được nhiều, đành phải nung từng đợt.
Thời gian trôi qua từng ngày, ngoài việc chế tác đồ gốm, Từ Diệp còn tranh thủ làm một số việc khác.
Đầu tiên là may quần áo. Mở mục 【Trang phục】 trong hệ thống, bên trong có rất nhiều loại quần áo, tìm thấy 【Áo sơ mi bông】 và 【Trang phục mát mẻ mùa hè】, có thể nhận được nhiều thông tin về cách may quần áo.
Từ Diệp dùng da lột của loài nhuyễn thể ở đầm lầy làm vải, dùng xương cá làm kim, rút sợi từ một số dây leo làm chỉ khâu, với sự trợ giúp của hệ thống, may cho mình vài bộ quần áo.
Áo có cả dài tay lẫn ngắn tay, quần cũng có dài có ngắn, kiểu dáng đa dạng. Da lột của nhuyễn thể có màu tím nhạt, Từ Diệp dùng một số cánh hoa làm thuốc nhuộm, nhuộm chúng thành màu đậm hơn một chút, còn thêm nhiều hoa văn đẹp mắt.
Từ Diệp còn làm cho tiểu bạch một chiếc mũ nhỏ, chọn kiểu 【Mũ bò】 trong mục 【Trang phục】, may bằng da thú, nhuộm thành màu hồng phấn, còn khoét một lỗ nhỏ ở vị trí sừng.
Tiểu bạch cực kỳ thích chiếc mũ này, ngày nào cũng đội, ngủ cũng không chịu cởi ra. Sau này trời nóng, đội mũ da đổ mồ hôi, Từ Diệp đành phải làm thêm cho nó một chiếc mũ rơm nhỏ.
Làm xong quần áo, Từ Diệp còn chế tạo một cái 【Máy nghiền】. 【Máy nghiền】 là một nội dung chế độ Tết Âm lịch mà Từ Diệp từng mua trong game 《Nạn đói》, chế độ này có đủ loại vật phẩm đặc sắc của Trung Quốc, rất thú vị. Lúc trước khi xây dựng căn cứ, Từ Diệp thích nhất là treo một vòng đèn l*иg đỏ trong căn cứ.
"Hy vọng có cơ hội có thể làm ra hết những thứ trong đó!" Từ Diệp nhìn tất cả vật phẩm trong mục 【Tết Âm lịch】, âm thầm quyết tâm.
Phiên bản thực tế của máy nghiền thực ra chính là cối xay. Từ Diệp trước đó đã thu thập được rất nhiều quả tím lật ở rừng tím lật, phơi khô chúng có thể bảo quản được rất lâu, nhưng Từ Diệp cảm thấy bảo quản trực tiếp quá chiếm chỗ, cần rất nhiều bình gốm, nên quyết định dùng cối xay nghiền chúng thành bột. Như vậy không chỉ dễ bảo quản mà còn có thể để được lâu hơn.
"Tiểu bạch! Xay bột nào!" Bỏ quả tím lật đã khô và bóc vỏ, cắt nhỏ vào cối xay, Từ Diệp gọi tiểu bạch.
"Anh anh anh ——" Tiểu bạch chạy vòng quanh trên mặt đất, trên cổ đeo áo khoác nhỏ, áo khoác nối với dây thừng, dây thừng nối với gậy gỗ, gậy gỗ nối với cối xay.
Cối xay được tiểu bạch kéo chuyển động từ từ, bột mịn từ quả tím lật cũng dần dần được xay ra.
Từ Diệp không phải đang bóc lột ấu thú đâu, đừng nhìn tiểu bạch mới sinh ra, hiện giờ nó đã lớn bằng con dê núi trên Trái Đất rồi, sức lực cũng rất khỏe, mỗi ngày xay một lu bột không thành vấn đề.
Nhìn tiểu bạch mấy ngày nay lớn nhanh như tiêm chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ vậy, giờ đã có thể kéo cối xay được, Từ Diệp cũng cảm thấy niềm vui của người cha khi con trai mới lớn.
Mất mấy ngày để xay hết số quả tím lật, tổng cộng thu được ba lu lớn bột tím lật. Bột trắng tinh mịn, giống bột mì trên Trái Đất, nhưng vị lại giống bột nếp.
Để thưởng công cho tiểu bạch, sau khi xay xong bột tím lật, Từ Diệp dùng bột làm cho nó nhiều món ngon.
Tiểu bạch thích nhất là bánh tím lật thêm quả trắng, ngọt ngào mềm mịn, cực kỳ ngon. Nhưng Từ Diệp nói không được ăn nhiều, số bột tím lật còn lại phải cất giữ, tiểu bạch đành chỉ được nếm thử thỉnh thoảng.
Ngoài ra, vườn rau của Từ Diệp cũng phát triển rất tốt. Bên ngoài hàng rào gỗ, từng mảnh đất trồng rau được phân chia gọn gàng bởi những hàng rào gỗ tinh xảo, các khu vực khác nhau trồng các loại cây khác nhau, nhìn tràn đầy sức sống, xanh mướt một màu.
Cứ vài ngày Từ Diệp lại tưới nước cho vườn rau một lần, còn dùng mảnh xương vụn thu thập được và phân động vật ủ làm phân bón.
Hệ thống ủ phân có 【Thùng béo】 và 【Thùng ủ phân】, cậu tự chế tạo vài cái để lên men phân bón. Tuy mùi hương khó chịu vô cùng, nhưng cây cối trong vườn rau phát triển tốt đến vậy, công lao của đám phân chuồng này không thể phủ nhận.
Song song với việc phát triển khu trồng trọt, Từ Diệp cũng mở rộng việc chăn nuôi. Cậu bắt được vài con dương độc từ bẫy rập và nuôi chúng lên. Cậu mở rộng thêm chuồng dương ban đầu, sửa sang lại ổ dương, hiện giờ trong chuồng của Từ Diệp có một con dương mẹ và ba con dương con, trong đó một con đã lớn gần bằng con trưởng thành.
Thật ra, loài dương độc này có sừng trên đầu rất nguy hiểm, nhưng Từ Diệp luôn dùng bẫy rập để bắt chúng, khiến chúng không có cơ hội dùng sừng tấn công. Sau khi bắt được dương độc về, Từ Diệp đều chặt bỏ sừng của chúng, như vậy chúng sẽ không phá hỏng chuồng.
Ngoài dương độc, Từ Diệp còn nuôi hai con gà. Tuy gọi là gà, nhưng thực ra một con là chim sáo đầu vàng thích ăn quả mâm xôi, con còn lại là một loài chim lớn xinh đẹp gọi là "chim bói cá xanh". Loài chim bói cá xanh này hơi giống gà rừng, biết bay nhưng không cao lắm, thịt khá ngon. Cả hai con gà đều do Từ Diệp bắt được bằng bẫy rập. Thấy chúng đều là gà mái, có thể đẻ trứng và phân, Từ Diệp tạm tha mạng cho chúng, cắt cánh và nuôi dưỡng.
Hiện tại, trong căn cứ của Từ Diệp có một hang động nhỏ xinh xắn, bên ngoài cửa động là khoảng đất trống được bao quanh bởi hàng rào gỗ, có một chuồng dương, một chuồng gà, và một vườn rau nhỏ xanh tốt. Trong vườn rau, Từ Diệp còn dùng đá cuội nhặt được bên suối nhỏ để lát thành những con đường, hai bên đường trồng vài bông hoa dại, trông rất đẹp mắt.
Từng chút một xây dựng nên căn cứ nhỏ, Từ Diệp cũng cảm nhận được niềm vui từ công sức bỏ ra và thành quả thu được, dần dần nguôi ngoai nỗi nhớ quê hương và sự bối rối vì không thể trở về.