Editor: Linoko
Beta: B.Gzáb
Sáng sớm hôm sau, một người một thú lại tiếp tục lên đường.
Khi đi được một lúc, thảm thực vật càng lúc càng thưa thớt. Từ Diệp mở bản đồ nhỏ trong hệ thống ra, phát hiện khu vực phía trước có màu tím nhạt.
"Đây là... đầm lầy?!" Trong game, khu vực đầm lầy thường được tô màu tím đậm, nên Từ Diệp nhận ra ngay.
"Không ngờ vô tình đã đi vào vùng đầm lầy, từ giờ phải cẩn thận hơn."
Nhận ra mình đã vào vùng đầm lầy, Từ Diệp càng thêm cảnh giác.
Đầm lầy là nơi cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể rơi xuống bùn lầy khó thoát ra được. Ngoài ra, nơi đây còn có nhiều sinh vật, côn trùng và thực vật độc, cần phải hết sức cẩn trọng.
Từ Diệp không dám đi vào sâu trong đầm lầy, quyết định đi men theo bên ngoài, vượt qua đầm lầy để tiếp tục tìm kiếm mỏ muối.
Trên đường đi gian nan, thực vật ở đây đều rất cao lớn tươi tốt, cây cối rậm rạp, mặt đất dần chuyển sang màu tím đậm, còn có rất nhiều côn trùng bay vo ve.
"Cái gì đây?"
Vạch một đám cỏ dại cao ngang vai ra, Từ Diệp phát hiện phía trước có một đám cỏ nhỏ màu hồng nhạt mọc trên vùng đất ẩm ướt.
【Cỏ tê liệt】
【Có tác dụng gây tê】
【Thực phẩm (dược liệu): Làm tê liệt thần kinh, mất cảm giác đau】
【Độ tươi: 10 ngày】
Loại cỏ tê liệt này là thứ tốt, sau này đi săn có thể dùng được.
Thu thập cỏ tê liệt xong, Từ Diệp lại phát hiện xung quanh có rất nhiều loại thực vật chưa từng thấy:
【Thảo huyết thực】, 【Hoa ba la lan】, 【Thảo huỳnh nguyệt】, 【Hoa thử nha】...
Trước mắt có rất nhiều thực vật hình dạng kỳ lạ nhưng đều là dược thảo! Từ Diệp trợn tròn mắt, không ngừng kinh ngạc thán phục.
"Không ngờ nơi này lại có nhiều dược thảo đến thế! Giống như một vườn bách thảo vậy, nếu có thể chiếm hết những dược thảo này làm của riêng thì tốt biết mấy..."
Ánh mắt Từ Diệp bỗng trở nên mê mang, hai chân không tự chủ bước về phía "vườn bách thảo" kia.
"Ẳng ẳng ẳng!!" Tiểu Bạch đột nhiên chui ra khỏi lòng Từ Diệp, cắn mạnh vào mu bài tay anh.
Chợt tỉnh táo lại, Từ Diệp cúi đầu xuống, phát hiện chỉ còn vài bước nữa là mình đã bước vào "vườn bách thảo" kia!
"Nguy hiểm thật!" Từ Diệp lập tức lùi lại, rời khỏi khu vực đó, lau mồ hôi lạnh trên trán, không khỏi nghĩ lại mà sợ.
"Vừa rồi ta bỗng nảy sinh một ham muốn mãnh liệt, rất muốn chiếm hết tất cả dược thảo đó cho riêng mình. May mà có Tiểu Bạch kịp thời đánh thức ta. Tiểu Bạch, cảm ơn ngươi!"
"Ẳng ẳng ẳng ——" Tiểu Bạch liếʍ liếʍ vết răng nó cắn trên mu bài tay Từ Diệp. "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Có phải do độc tố thần kinh từ loại dược thảo nào đó phát ra không? Có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ trong lòng người, hay là..."
Đang lúc Từ Diệp âm thầm suy đoán về nơi quỷ dị này, từ xa vọng lại từng đợt âm thanh vang dội.
"Ầm ầm —— ầm ầm ——"
"Chuyện gì thế này? Chẳng lẽ là động đất?!"
Từ Diệp ôm chặt Tiểu Bạch, bám vào một cái rễ cây cứng cáp bên cạnh. Mặt đất dưới chân họ cũng rung chuyển từng đợt.
Đột nhiên, vùng đầm lầy ẩm ướt phía xa bỗng dưng nổi cao lên, một con quái vật khổng lồ chui lên từ dưới đất.
【Nhuyễn trùng đầm lầy】
【Hung thú sống trong đầm lầy khói độc tím, thích âm lạnh, ghét lửa, hay ngủ, dễ lộn ngược khi lột da】
【Hung thú (dược liệu): Trên đầu có ký sinh u minh hoa, mùi hoa gây ảo giác, ăn vào bổ khí huyết, sinh gân cốt】
【Thức ăn ưa thích: Thảo dược, đất sét】
Con quái vật đang quay cuồng trong đất ẩm ướt dài tới 10 mét, đứng lên cao như một tòa lâu đài, trông giống như một con giun khổng lồ biến dị, trên đầu có nhiều bông hoa đỏ. Đó hẳn là u minh hoa mà hệ thống đề cập!
"Dựa theo thông tin hệ thống cung cấp, con nhuyễn trùng đầm lầy này hẳn đang lột da, và những bông hoa trên đầu nó chắc chính là nguyên nhân gây ra hành động bất thường của ta lúc nãy."
Nhìn thấy con nhuyễn trùng, Từ Diệp lập tức hiểu ra ngọn ngành sự việc.
Vùng đất ẩm ướt này hẳn là vườn rau của nó, nên nó mới ngủ say ở gần đó. Mùi hương của u minh hoa có lẽ giúp nó chăm sóc những dược thảo này khi nó ngủ. Nếu lúc đó Từ Diệp bước vào "vườn bách thảo", có lẽ cũng sẽ rơi xuống bùn lầy khó thoát, trở thành chất dinh dưỡng cho vườn rau.
Nghĩ lại mà vẫn thấy sợ, cần phải càng thêm cẩn thận!
Từ Diệp ôm chặt Tiểu Bạch, ngồi trên rễ cây, chờ đợi cho đến khi cơn động đất lắng xuống rồi mới tiếp tục lên đường.
Vài giờ sau, chấn động dần dừng lại, có vẻ như nhuyễn trùng sắp lột da xong.
Đầm lầy dưới chân bị nhuyễn trùng phá hỏng tan hoang, một lượng lớn nước ngầm trào lên từ dưới lòng đất, nhanh chóng biến nơi đây thành một cái ao hồ.
"Không xong! Giờ không thể nào băng qua dòng nước để rời đi được, cần phải tìm cách chạy thoát."
Những sinh vật khởi xướng từ xa đã trốn xuống lòng đất mất dạng, Từ Diệp và Tiểu Bạch bị kẹt lại trên rễ cây nhô lên khỏi mặt nước.
Mở hệ thống ra, Từ Diệp chọn tạo 【Bè gỗ】 và 【Mái chèo gỗ】 trong mục 【Hàng hải】.
Dùng những bó củi và dây leo nổi lơ lửng trong đầm lầy, chỉ trong chốc lát đã tạo xong một chiếc bè đơn giản.
"Tiểu Bạch, chúng ta đi thôi!"
Đưa Tiểu Bạch lên, bước lên bè, một người một thú bắt đầu phiêu lưu trên vùng đất ẩm ướt của đầm lầy.
"Chúng ta đến chỗ nhuyễn trùng lột da xem thử nhé, Tiểu Bạch thấy sao?" Từ Diệp cúi đầu hỏi, anh muốn đến xem có thể lấy được lớp da lột của nhuyễn trùng không.
"Ẳng ẳng ẳng ——"
"Nếu ngươi cũng đồng ý, vậy chúng ta qua đó nhé. Nhớ nhắc ta nếu gặp nguy hiểm đấy."
"Ẳng ẳng ——"
Đạt được sự đồng thuận của Tiểu Bạch, Từ Diệp chèo bè hướng về phía đó.
Trên đường đi, họ còn gặp "vườn bách thảo" đang bị nước ngầm xói lở sụp đổ, từng mảng đất nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Từ Diệp không khách sáo chút nào, thu hết những dược thảo đó vào túi.
Đến khu vực nhuyễn trùng lột da, Từ Diệp phát hiện vài miếng "băng gạc" màu tím đang trôi nổi trên mặt nước.
【Da nhuyễn trùng đầm lầy】
【Có thể dùng làm thuốc, may y phục, cực kỳ bền chắc】
【Thực phẩm (dược liệu): Tăng cường thể chất, hoạt huyết hóa ứ】
Nhặt một miếng da lột lên, Từ Diệp thấy cầm trong tay rất mịn màng mềm mại, nhưng kéo mạnh lại không đứt.
"Đây là lớp da mà nhuyễn trùng đầm lầy lột ra, nhìn giống như bông vải vậy, đúng là nguyên liệu may y phục tự nhiên tuyệt vời."
Thu thập hết những miếng da đó, Từ Diệp tính mang về may quần áo cho mình.
"Ủa? Cái gì đây..."
Đang chuẩn bị chèo bè rời đi, Từ Diệp lại phát hiện vài thứ bất thường trong nước.
"Đây là u minh hoa! Chắc là rơi xuống khi nhuyễn trùng lột da, thật là nhặt được của trời cho!"
Hào hứng thu hết những bông hoa đó, Từ Diệp không quên mô tả của hệ thống về chúng, đây chính là dược liệu quý giá bổ huyết sinh cốt!
Thu thập xong u minh hoa, kiểm tra kỹ không sót thứ gì, Từ Diệp chèo bè hướng ra ngoài đầm lầy.
Bè tre trôi nổi trên mặt nước, bỗng nhiên từ xa vọng lại từng tiếng gầm rú.
"Ẳng ẳng ẳng ——" Tiểu Bạch lay lay cánh tay Từ Diệp.
"Bên kia xảy ra chuyện gì vậy? Có vẻ như dã thú đang đánh nhau?" Từ Diệp đoán.
"Ẳng ẳng ẳng —— ẳng ẳng ẳng ——" Tiểu Bạch kêu lên dồn dập hơn, không ngừng dùng móng vuốt ra hiệu cho Từ Diệp.
"Ngươi muốn ta đến đó xem à? Có gì ở đó sao?"
"Ẳng ẳng ——" Tiểu Bạch gật gật đầu
"Được rồi, vậy chúng ta đến xem thử!" Đổi hướng bè gỗ, Từ Diệp và Tiểu Bạch ngồi trên bè, hướng về khu vực phát ra tiếng gầm rú...