Vạn Nhân Mê Lại Bị Hôn Ngốc Rồi

Chương 12.2: Hình nhân thế thân

Cứ có cảm giác trả lời kiểu gì cũng sẽ bị ăn sạch QAQ.

Tang Miên không dám hống hách nữa.

Hi Lăng im lặng, dễ dàng đoạt lại quyền chủ đạo trong cuộc trò chuyện này.

"Cưng à, sao em không trả lời?"

Dưới ánh mắt nóng bỏng trần trụi của Hi Lăng, đáy lòng Tang Miên từ sợ hãi dần biến thành uỷ khuất.

Hốc mắt cậu đỏ lên, tức giận sẵng giọng: "Anh, anh cũng bắt nạt tôi! Các người đều bắt nạt tôi!"

Hi Lăng: ?

Hắn không lường trước được đáp án này, điều đầu tin hắn nghĩ đến chính là không dám tin.

Giây tiếp theo chính là nghiến răng nghiến lợi.

"Cũng? Em--- còn có người khác?"

Hi Lăng bắt lấy cổ tay yếu ớt của Tang Miên, sắc mặt u ám.

Nghĩ đến Tang Miên cũng sẽ bị những kẻ khác bắt nạt đến khóc, còn khóc đến ngoan ngoãn đáng yêu.....

Đôi mắt tựa lưu ly trong suốt đột nhiên đỏ ngầu, hô hấp cũng trở nên nặng nề không thể khống chế.

Như điềm báo sắp mất lý trí.

Con mồi mà hắn săn được, giữ lại, hoặc phá huỷ.

[Cảnh báo! Cảnh báo----------!]

[Phát hiện thế giới trò chơi xuất hiện loạn mã, NPC đang sụp đổ, xin người chơi lập tức ngăn cản! Lập tức ngăn cản!]

Hi vọng duy nhất được giao phó lúc này - Tang Miên cũng đang tiến thoái lưỡng nan.

Tuy không rõ lắm vấn đề mà hệ thống nói, nhưng người có mắt đều có thể nhìn ra Hi Lăng lúc này vô cùng bất thường.

Rất không bình thường!

Tang Miên trơ mắt nhìn khuôn mặt kia càng lúc càng tới gần.

Tái nhợt đẹp đẽ, là đoá hoa hồng có gai độc.

Dưới tình huống khẩn trương tột cùng, Tang Miên không bị doạ ngất đã là tốt lắm rồi, càng đừng nói đến nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.

77 vừa thoát khỏi phòng giam đã thấy ngay tình huống chết người trước mắt, nó thiếu chút cũng bị doạ ngất.

Kí chủ nó sao lại gây ra chuyện chỉ có một phần vạn xác suất chứ!

Áp lực chết mất: "Kí chủ, lấy tích phân đổi đạo cụ thương thành!"

Tang Miên đang khóc như mưa, cho dù đã cố gắng kiềm chế, nhưng nước mắt vẫn chảy ròng ròng.

Thậm chí khi lệ chảy đến má, Hi Lăng sẽ vươn đầu lưỡi liếʍ đi.

Ngứa quá.

Sợ quá.

Đầu lưỡi đỏ tươi liếʍ qua, ánh mắt đỏ máu của hắn lại như liếʍ thêm lần nữa.

Cảm giác giống như đang bị hắn ăn vào bụng.

Liếʍ liếʍ đến khi chỉ còn chút thịt vụn.

"77 cậu tự đổi đi, không cần báo với tôi!"

Mau mau cứu cậu, tiêu hết tích phân cũng được QAQ.

[Đã đổi "Hình nhân thế thân (hoàn hảo)".]

[Đang sử dụng "Hình nhân thế thân (hoàn hảo)".]

Bất chợt, một luồng ánh sáng trắng chói mắt nổ tung.

Dù Tang Miên đã nhanh chóng nhắm mắt nhưng vẫn không tránh khỏi một trận đầu váng mắt hoa.

Lát sau, cơ thể giống như đang rơi xuống.

Vừa rời khỏi cái ôm lạnh lẽo, liền rớt xuống một nơi ấm áp.

Loại ấm áp này khiến Tang Miên nhẹ nhàng thở ra.

Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, cậu an tâm mở mắt, lại không ngờ....

"Kỳ, Kỳ Thù Diên!"

Tang Miên bất ngờ không kịp đề phòng, hô hấp như ngừng lại.

Hai tay chống về phía sau định bật dậy bỏ chạy.

Tang Miên: QAQ

Chạy không được.

Bị ôm cứng ngắc, những ngón tay kia như muốn đâm sâu vào bên trong da thịt cậu.

Không có gì khác biệt so với Hi Lăng ngoại trừ đôi mắt này không đỏ như máu.

Và còn có nhiệt độ.