Hắn nhìn móng vuốt nhỏ của mình và phát hiện móng vuốt đã trở nên cực kỳ sắc bén, lông trên cơ thể cực kỳ rậm rạp và mềm mại, và cơ thể hắn đang bốc cháy trong ngọn lửa màu cam.
Kết hợp với vẻ mặt của những con thú hai chân này, không khó để tưởng tượng được lúc này dáng vẻ của hắn uy nghiêm đến mức nào.
La Dương là một con yêu tinh mèo lông dài, chân ngắn, có kích thước nhỏ như một chú mèo, ước mơ lớn nhất của hắn chính là sau khi trưởng thành sẽ hóa thành một con ma thú to lớn.
Là hắn cắn thuốc?
Hay mộng đẹp đã trở thành sự thật?
Hắn “Ngao ô” một tiếng.
“Mấy người các cậu im miệng cho tôi. Không thấy thần thú đều bị mấy người làm ồn mà đói bụng kêu gào à?”
Mấy con thú hai chân trong mắt La Dương sau khi bị quát lớn thì bắt đầu yên tĩnh, khiến cho hắn không khỏi kích động lớn tiếng kêu.
“Hống hình như đang muốn nói chuyện! Âm thanh của Hống quá mãnh liệt, nhất định sẽ khiến cho ma thú nghe xong hoảng sợ bỏ chạy.”
“Thần thú đang muốn truyền đạt gì? Mau mau đem ngôn nữ của thần thú nghiên cứu.”
“Ồ! Thần thú hình như đang nhìn tôi.”
“Đúng là thần thú có khác, uy áp quá khủng bố!”
“Nguyên soái, ngài mau tới đây…”
La Dương cảm thấy tức giận, ưỡn ngực, vẫy đuôi sau lưng, trừng mắt nhìn đám thú hai chân trước mặt.
Nhìn cách trang trí trong đây, có vẻ nơi đây là một Thần Điện, lúc này hắn đang đứng trên một cái đồ án vòng tròn phức tạp.
Những con thú hai chân mặc áo khoác đồng phục, trên đầu không có tóc, cổ còn đeo một chuỗi hạt trông giống như những nhà sư mà hắn từng thấy trên TV.
Trong số đó, có một người đàn ông mặc quân phục màu xanh đậm, đứng ở giữa đám người nhưng lại vô cùng nổi bật, trên người đối phương tỏa ra khí chất của một cường giả khiến người ta nhìn qua thôi cũng đã không dám xem nhẹ.
Tuy rằng hắn không nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông, nhưng trực giác nói cho hắn biết, người đàn ông kia rất đẹp.
Hắn thích thú hai chân xinh đẹp.
“Tên kia, từ giờ trở đi anh sẽ là người hầu của tôi.” La Dương kích đông giơ một chân lên, một đạo kim quang từ móng vuốt bắn ra, bay về phía người đàn ông mặc quân phục.
“Nhanh dâng kính cá khô cho tôi, ngao ô…”
Kim quang trong nháy mắt chui vào thân thể của người đàn ông, người đàn ông lập tức cầm lấy cống phẩm, nhấc chân đi tới.
Một bước, hai bước, ba bước…
La Dương nhìn người đàn ông bước tới ngày càng gần, tâm tình rất kích động, hắn sắp nhìn thấy khuôn mặt của đối phương cũng sắp được ăn cá khô.