Oanh!
Một tiếng nổ tung cùng ánh sáng chói mắt tràn ngập bốn phía.
Nhưng Trần Thuật còn chưa cảm giác được đau đớn kịch liệt thì trước mắt đã hoàn toàn tối đen.
Không đau không nhức qua đời?
Cái ý niệm ấy vừa xẹt qua trong óc, Trần Thuật liền cảm giác được vai trái của mình đột nhiên bị đẩy mạnh, không khỏi xoay mặt nhìn sang.
Còn không thấy rõ ràng, lại bị đẩy lần nữa.
"Cọ tới cọ lui, có bệnh hả?"
Trần Thuật trụ chân, khó khăn lắm mới quay lại nhìn sang, cảnh tượng xung quanh lập tức đập vào mi mắt của hắn.
Trong một gian phòng luyện tập rộng lớn có bảy tám người, hai người vừa đẩy hắn đã bước tới trước mặt, đang vui cười kề sát vai nhau, ánh mắt nhìn về phía hắn mang theo vẻ trào phúng.
Trần Thuật hoàn toàn chắc chắn, đây không phải là bất kỳ chỗ nào mà hắn từng đi qua, hắn cũng không quen biết bất kỳ ai.
Hơn nữa, máy bay gặp nạn, nếu may mắn sống sót, hẳn là đang nằm trong bệnh viện hoặc là đang nằm trên xe cứu thương, tóm lại không nên xuất hiện ở chỗ này.
Huống chi hiện tại hắn cảm giác mình rất khoẻ khoắn, đủ để nhảy nhót lung tung, quả thực là kỳ tích y học mà.
Trần Thuật hơi cau mày, tình huống quỷ dị như thế, mặc dù là người ngu cũng có thể phát hiện ra không thích hợp.
"Động tác phải nhanh lên, lại luyện tập thêm một lần cuối cùng! Đều nghiêm túc chút, đặc biệt là cậu, Trần Thuật, còn ba ngày nữa sẽ tiến hành kiểm tra, cố gắng bắt đúng nhịp!"
Nghe được tên của mình, Trần Thuật còn chưa kịp phản ứng, đầu óc đột nhiên trở nên hỗn độn, lượng lớn tin tức ào ào vọt vào.
"...Trần Thuật? Trần Thuật?"
Bị âm thanh dần dần rõ ràng đánh thức, Trần Thuật giơ tay véo véo mũi, giảm bớt não bộ căng đau.
"Cậu không sao chứ?"
Nghe được đối phương dò hỏi, Trần Thuật thuận thế lấy cớ không thoải mái, đến một bên ngồi xuống nghỉ ngơi, dùng khoảng thời gian này chải vuốt lại những tin tức vừa thu được ban nãy.
Thì ra hắn xuyên vào một quyển tiểu thuyết tình yêu đồng giới, vô số hiểu lầm, cưỡng chế yêu, ngược thể xác và tinh thần, đủ mọi thể loại.
Nhưng bên trong có một nhân vật trùng tên trùng họ với hắn, cũng gọi là Trần Thuật.
"Trần Thuật" ở trong tiểu thuyết bởi vì gia đình phá sản mà bất đắc dĩ lựa chọn tiến vào giới giải trí kiếm tiền trả nợ, lại không khéo ký hợp đồng cùng chung công ty với kẻ thù lúc còn đi học, thời điểm ở trong công ty chịu đủ xa lánh.
May mà hắn sở hữu ngoại hình ưu dị, công ty cũng tương đối coi trọng, sắp xếp cho hắn một đợt tuyển tú, nhưng mà hắn làm người chất phác, không hiểu luồn cúi, hơn nữa thích thay đổi giữa chừng, trình độ nghiệp vụ tương đối bình thường, ở trong tiết mục rất sớm liền bị đào thải, tiền không kiếm được, ngược lại thiếu nợ số tiền bồi dưỡng kếch xù của công ty.
Bởi vậy, bị công ty nửa cưỡng ép dâng lên cho kim chủ, cụ thể là ngủ cùng vai chính Công một đêm, mỹ danh là có thể kiếm được số tiền lớn, vừa đủ để trả nợ.
Nhưng mà trời xui đất khiến thế nào, người tiến vào phòng của kim chủ đêm hôm đó lại biến thành vai chính Thụ.
Vì ngay cả mặt của kim chủ đều chưa từng gặp qua, nguyên thân kiếm được số tiền trên cũng mười phần nhẹ nhàng, đáng tiếc sau đó ảnh chụp vai chính Thụ tiến vào phòng riêng của kim chủ truyền ra ngoài, vai chính Công vung bàn tay lên, kéo hắn tới chịu tội thay cho vai chính Thụ.
Sự nghiệp của nguyên thân vừa mới khởi sắc, trong một đêm liền thân bại danh liệt, bởi vì không chịu nổi tin đồn nhảm nhí càng ngày càng nghiêm trọng mà cắt cổ tay tự sát ở trong phòng trọ, từ đây ảm đảm xuống sân khấu.