Thiếu niên chém gϊếŧ Bạch Hổ kia, là một tia sáng trong lòng ta.
Ta đối với Mặc Cảnh vừa gặp đã yêu, chính là vì hắn cực kỳ giống thiếu niên gϊếŧ hổ trong mơ kia.
Hiện tại, ta mới phát hiện, dường như ta nhận lầm người rồi. Vì thế ta điên cuồng tìm Ảnh.
Nhưng mà, dường như Ảnh đã biến mất hoàn toàn, tìm khắp nơi cũng không thấy.
Cuối cùng, ta nhớ đến Hoàng Hậu.
Ta giỏi chữa bệnh, nhưng mà Hoàng Hậu thần thông quảng đại, càng giỏi tìm người. Sau đó ta mang theo bức họa của Ảnh, đi tìm Hoàng Hậu.
"Tửu Tửu có người trong lòng, yên tâm, bổn cung lật cả thiên hạ này lên, cũng sẽ tìm được người cho con."
Hoàng Hậu rất vui mừng, mà khi nhìn thấy người trên bức họa, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Một hồi lâu sau, mới hỏi: "Tửu Tửu, nếu không, chúng ta đổi thích người khác?"
Sau này, ta mới biết được người trên bức họa kia, lại là Nhϊếp Chính Vương.
Ở trong mắt Hoàng Hậu, vị hoàng thúc này, là một người cực kỳ khó xử lý.
Nhϊếp Chính Vương cấm cung trong nhà, tay lại cầm trọng quyền.
Không gần nữ sắc, không ham tiền tài, giống như vô dục vô cầu, không hề có nhược điểm.
Nhưng, dưới ánh mắt chờ đợi của ta, Hoàng Hậu vẫn quyết định sắp xếp cho ta gặp vị Nhϊếp Chính Vương này một lần.
Trước khi Nhϊếp Chính Vương đến, Hoàng Hậu vẫn luôn xây dựng tâm lý cho ta.
"Tửu Tửu, nếu Nhϊếp Chính Vương nói cái gì khó nghe, con tuyệt đối đừng để ở trong lòng."
"Nhìn hắn có chút hung dữ, đối với bổn cung cũng như thế, con chớ bị dọa."
Rất nhanh, Nhϊếp Chính Vương đã đến.
Ta nhìn chằm chằm vào một thân mãng bào, người tuấn mỹ phi phàm kia.
Hắn và bóng dáng đáng tin cậy kia trùng khớp với nhau.
Hắn đi thẳng tới trước mặt ta, sau đó nở một nụ cười.
Mặt mày lạnh lùng tàn khốc kia, lập tức tăng thêm tình cảm dịu dàng:
"Tửu Tửu, nhớ ta à?"
Ta đỏ mặt.
Còn Hoàng Hậu trợn tròn mắt.
Hắn là Ảnh, hắn cũng chính là Nhϊếp Chính Vương, mà hắn tên là Mặc Thần.
Mặc Thần hỏi ta có nguyện gả cho hắn hay không.
Ta nắm chặt góc áo, sau đó gật đầu đồng ý.
Hoàng Hậu ho khan một cái, Mặc Thần mới nhìn về phía bà ấy. Mặc Thần trò chuyện một lúc lâu với Hoàng Hậu.
Lúc đi ra, hôn sự của ta với Mặc Thần đã được xác định.
Vào một ngày lành đẹp trời, ta thành thân với Mặc Thần.
Hoàng Hậu đích thân đến dự hôn lễ của chúng ta.
Cả triều đều khϊếp sợ.
Bởi vì, Hoàng Hậu và Nhϊếp Chính Vương là kẻ thù cũ, xưa nay không hợp nhau.
Trong hôn lễ, Hoàng Hậu uống rất nhiều rượu, sau đó tự mình đưa ta vào động phòng.
Trong tân phòng, ta giữ chặt tay Hoàng Hậu rồi hỏi ra nghi ngờ đã lâu:
"Tại sao đối với con tốt như vậy?
Hoàng Hậu yên lặng nhìn ta:
"Bởi vì con là con gái của ta."
Ta sửng sốt.