Kiều Hoa xoa đầu nhỏ của con trai, theo bản năng liếc mắt ra ngoài cửa. Nếu anh rể mà thấy, chắc là nghĩ cô khinh dễ Kiều Yên.
Nhưng Kiều Hoa không am hiểu nhất là dỗ dành người khác. Khi còn nhỏ, ba mẹ cô bận công việc nên giao cô cho ông bà, ông bà là người lớn đương nhiên sẽ không khóc, cô cùng các bạn của mình cũng không khóc, thế cho nên cô thật sự không có kinh nghiệm dỗ người khác.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, Kiều Yên chính là Iron Man chính hiệu, chị hai là một nữ cường nhân, có thể đánh thắng một người đàn ông, có thể dẫm c.h.ế.t một con gián, lên được phòng khách xuống được phòng bếp. Năm tuổi chị có thể cõng cô lên núi cắt rau dại cho heo ăn, bảy tuổi chị có thể ôm đi học.
Chị là một nữ cường nhân, chị giống như một người máy sẽ không khóc cũng không oán trách.
Nhưng hiện tại, chỉ vì cô không đồng ý kết hôn mà chị lại khóc.
Cái này làm Kiều Hoa có chút bối rối, chân tay cô luống cuống, một cử động cũng không dám.
“Không có việc gì.” Kiều Yên hít hít cái mũi, vuốt vuốt bàn tay của Kiều Hoa, tuy cha mẹ bất công, nhưng chị lại không hận đứa em út này chút nào.
Khi còn nhỏ, cha mẹ có đồ ăn ngon đều đem cho em gái, không thì nghĩ đến anh trai. Cuối cùng, phải nhờ em gái nhắc nhở, thì người trong nhà mới nhớ đến người con thứ hai là chị.
Nhưng trong nhà đã phân xong hết rồi, nhớ đến chị còn có lợi lộc gì?
Cuối cùng, cũng là Kiều Hoa đau lòng cho chị mình, đem đồ ngon chia cho chị một nửa.
Rốt cuộc vẫn là chị em thâm tình, Kiều Yên vĩnh viễn không hận cô được.
“Kiều Hoa, ở trong thôn điều kiện gian khổ, không phải em không biết. Em không phải viết thư cho chị nói bọn lưu manh trong thôn quấy rối em hay sao, bằng không sao chị lại phí công đưa em vào thành? Em thì hay rồi, còn chướng mắt người này người kia. Em nói xem, một người nông thôn như em, sao lại kén chọn kiều này.”
Kiều Hoa vẻ mặt xấu hổ, bất đắc dĩ nói: “Em…Em cũng không biết.”
“Kiều Hoa, em nghe chị, không thích thì chịu đứng một chút là tốt thôi, lâu rồi thì quen, không cần tướng mạo chỉ cần tình cách tốt là được rồi.”
Chịu đựng? Cô cũng không phải là Ninja rùa, bắt cô chịu đựng thì không bằng g.i.ế.c cô luôn đi!
Kiều Hoa tâm tình phức tạp, nhưng cô sợ thấy Kiều Yên khóc. Thôi vậy, để cô xem hình cũng được: “Để em nhìn một chút.”