Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 6

“Ai, các cô hồi nãy không nghe cô ta nói gì sao? Cô ta nói Vương Bân dở trò lưu manh! Không phải hai người này đang trong giai đoạn tìm hiểu để tiến đến hôn nhân sao?”

“Ai mà biết, nói không chừng người nhà cô ta thấy mắt mũi Vương Bân xấu như vậy thì chê.”

Chỉ một chốc lát, chuyện của Kiều Hoa và Vương Bân trở thành đề tài bàn tán nóng hổi. Toàn phân xưởng đều đang bàn tán xôn xao về chuyện này.

Bất quá chuyện này chẳng có quan hệ gì với Kiều Hoa, bởi vì cô chỉ là làm thời vụ, nên trưởng phòng nhân sự hỏi cũng thèm hỏi, trực tiếp phê duyệt yêu cầu nghỉ việc của cô. Mặc dù công việc này Kiều Hoa không muốn làm nhưng có khối người khác muốn làm kia kìa.

Vương Bân vốn cho rằng Kiều Hoa chỉ đang diễn cho mình xem, anh ta liền đứng trước cửa chờ. Anh ta không ngờ tới, Kiều Hoa vào phòng nhân sự chưa đến 5 phút, khi đi ra đã không còn là công nhân của xưởng ươm.

Anh ta không tin mà vọt vào phòng nhân sự để hỏi. Sau khi nhận được câu trả lời của trưởng phòng nhân sự là Kiều Hoa thật sự từ chức, thì anh ta vội chạy ra đuổi theo, nhưng lúc này người đã đi khỏi.

Xuyên qua hai ngày, Kiều Hoa cảm thấy bầu không khí của thập niên 80 thật tốt.

Sau một trận mưa, đường phố trở nên thoải mái, thanh mát hơn hẳn, bầu trời vẫn xám xịt, hai bên đường là những tòa nhà kiến trúc xưa cũ, làm Kiều Hoa cảm thấy mình đang chụp ảnh phong cách cổ xưa.

Phóng tầm mắt nhìn ra xa, trong đám người mặc đồ màu xanh đen, ngẫu nhiên có một nữ đồng chí mặc đồ khác họ, màu sắc rực rỡ hơn hẳn.

Kiều Hoa đi bộ đến nhà giữ trẻ, đường phố lúc này vẫn rất rộng không có kẹt xe giống sau này. Bên đường có một xe đẩy bán khoai nướng của bà cụ, hai ba củ khoai lang mật được bày bán, thời tiết này mà được cắn một ngụm thì hết xảy. Mùi khoai lang nướng cách xa cũng có thể ngửi được, vì thế Kiều Hoa càng cảm thấy có chút đói bụng.

Cô sờ sờ túi quần, một đồng cũng không có…..

Khu giữ trẻ bên này, Kiều Hoa đang cùng người quản lý của khu giữ trẻ nói rõ tình huống của mình, cô đã từ chức, theo đạo lý, cô không thể hưởng phúc lợi của công nhân, nhưng xét thấy cô đã nộp ba đồng học phí, nên người quản lý nhà trẻ đề ra cho cô hai phương án.

Một là thôi học rồi hoàn nửa phần học phí, hai là tiếp tục học cho đến khi hết tháng rồi nghỉ.

Kiều Hoa nghĩ nghĩ, cô quyết định hỏi ý kiến con trai mình.