NPC Mỹ Nhân Có Khả Năng Xoa Dịu Đỉnh Cao

Chương 3

Cả người nhẹ bẫng, Tạ Tư Bạch đột ngột ngẩng đầu, nhìn thế giới trước mắt dường như đã khác hẳn.

Như thể từ đáy biển sâu trồi lên mặt nước, cả thế giới bỗng chốc rút đi lớp màn sương mờ ảo, trở nên vô cùng rõ ràng.

Chưa kịp suy nghĩ thêm, Tạ Tư Bạch đã lấy lại được khả năng hành động, lập tức lao về phía con chó hoang mình đầy máu.

Giây tiếp theo, con chó cảm nhận được một luồng sức mạnh ấm áp dịu dàng.

Luồng sức mạnh đó bế nó lên bỗng trở nên vụng về, dường như bất lực trước những vết thương nghiêm trọng của nó.

Giọng nói lo lắng dịu dàng từ trên đỉnh đầu truyền đến, như sợi dây cứu mạng từ trên trời rơi xuống, từng chút một kéo lại tinh thần trong đôi mắt u ám của con chó.

"Không sao, không sao, ngoan nào, anh đưa em đi gặp bác sĩ ngay."

Từ trên một tòa nhà dân cư bên kia, một người đàn ông trung niên đang cầm ống nhòm chứng kiến cảnh tượng này, tức giận đến mức đá mạnh vào tường, chửi tục một tràng.

"Mẹ kiếp! @*! @&*!"

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, hận thù nói: "Gần sáng rồi còn gì, sao lại đột nhiên xuất hiện một người phá hỏng chuyện tốt thế này, con mẹ nó chứ!"

Gã béo bên cạnh dường như cũng không ngờ lại xảy ra biến cố, căng thẳng nhìn chằm chằm người đàn ông kia, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.

"Không sao, tao vừa xác nhận rồi, đó chỉ là một người bình thường, thỉnh thoảng mới xuất hiện trên con đường này."

"Con chó đó chỉ còn một hơi, cho dù thằng đó có đưa được nó đến bệnh viện thì nó cũng không sống nổi, chắc chắn phải chết."

Nói xong, gã nhìn Tạ Tư Bạch đang bế con chó, ánh mắt lạnh lùng tột độ như đang nhìn một người chết, giọng điệu đầy chắc chắn.

"Còn tên suýt chút nữa phá hỏng chuyện tốt của chúng ta này, chi bằng để nó trở thành vật tế thần đầu tiên cho Chó Quỷ vậy."

Như để chứng minh cho lời nói của gã béo.

Con chó trong lòng Tạ Tư Bạch bắt đầu co giật liên tục, cho đến khi động tác chậm dần.

Lúc này, Tạ Tư Bạch nhận thức một cách rõ ràng rằng, chỉ sợ cậu còn chưa chạy ra khỏi con hẻm này thì con chó đã chết, nhất định phải làm gì đó ngay bây giờ.

Trán cậu túa mồ hôi.

Máu đã đông lại, vấn đề không phải là chảy máu. Phải xử lý vết bỏng, vết thương nhiễm trùng và bổ sung một lượng lớn dinh dưỡng.

Nhưng bây giờ trên người cậu thậm chí còn không có một chai nước!

Trừ khi cậu...

Tạ Tư Bạch đột ngột dừng bước.

Cậu cảm thấy mình có lẽ đã phát điên, phát rồ, lòng trắc ẩn bỗng dưng trỗi dậy.

Đến khi hoàn hồn lại, cậu đã cắn một miếng vào cổ tay mình.

Răng người là răng cùn, lại có bản năng sợ đau, người bình thường ngay cả ngón tay cũng không cắn thủng, một miếng này đương nhiên rất khó cắn xuống.

—— Mình không điên, cũng không ngu. Mình và con chó này không quen không biết, thật sự không đáng phải làm chuyện ngu ngốc này vì nó.

Tạ Tư Bạch toát mồ hôi lạnh, răng từ từ dùng sức, đau đến mức cánh tay run rẩy, nhưng đầu óc lại tỉnh táo hơn bao giờ hết.

—— Nhưng mình muốn cứu nó, dù chỉ là một chút khả năng.

Con chó nhìn Tạ Tư Bạch bằng ánh mắt quyến luyến, chút hơi ấm cuối cùng mà nó cảm nhận được khi còn sống, cũng không thể chống đỡ nổi nữa, hai chân trước rũ xuống, cuộn tròn lại.

Hai tên đàn ông trên tòa nhà dân cư nhìn thấy cảnh tượng này qua ống nhòm, trên mặt lộ rõ vẻ khoái trá, lập tức cười phá lên, quay sang cụng ly champagne với nhau.

Nhưng bọn chúng không biết rằng, khi Tạ Tư Bạch cho con chó uống máu của mình, điều kỳ diệu đã xảy ra.

Sau khi uống máu, con chó bỗng nhiên như được hồi quang phản chiếu, l*иg ngực gầy gò ốm yếu vậy mà lại phập phồng trở lại!

Hai tên trong nhà vẫn đang nói không ngừng về những khó khăn trong suốt thời gian qua.

Chẳng hạn như bọn chúng đã tìm kiếm gần ba năm mới tìm được một con chó linh tính như vậy, quả là trời sinh ra để luyện bào thai quỷ.

Trong khoảng thời gian đó, bọn chúng vừa đầu độc những con mèo con chó vây quanh con chó hoang, vừa phao tin đồn về những vụ chó dại cắn người chết chóc, lại còn bỏ tiền ra mua chuộc những kẻ bắt chó, toàn diện thúc đẩy lòng ác ý của người dân xung quanh đối với con chó hoang.

Nếu không làm như vậy, làm sao có thể khiến con chó này phải chịu đựng đủ mọi đau khổ khi còn sống, chất chứa oán hận, đạt đến điều kiện thành quỷ?

Chỉ cần chờ con chó chết đi, nó sẽ trở thành con quỷ dữ bị bọn chúng nô dịch.

Người đàn ông trung niên đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Mà này, cái cách luyện quỷ này âm hiểm độc ác như vậy, hình như có một điều cấm kỵ rất lớn, mày còn nhớ là gì không?"

Có lẽ là cảm thấy mọi chuyện đã nắm chắc phần thắng, gã béo tu ừng ực mấy ly rượu liên tiếp, say đến mức ngã ngửa.

Gã mơ màng suy nghĩ một lúc, rồi nhe răng cười nham hiểm.

"Nhớ chứ, đó là trong khoảng thời gian con chó chuyển sinh, từ sống đến chết cực ngắn ngủi đó, tuyệt đối không được cho nó uống máu người sống!"