Thập Niên 80: Mang Theo Ông Xã Lưu Manh Lập Nghiệp Làm Giàu

Chương 48: Đó là chị dâu của em đấy! 3

"Để ý bọn họ làm cái gì? Ăn no cái bụng của mình mới là quan trọng nhất." Bạch Đại Sơn gắp cho Lý Trình Trình rất nhiều trứng, bởi vì trứng gà rất bổ dưỡng.

Lý Trình Trình gật đầu: "Được."

Tự lo cho bản thân là được, quản người khác làm cái gì?

"Nước tắm cũng đã đun sôi rồi. Ăn tối xong chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi đi tắm rửa."

Lý Trình Trình cắn đũa, có hơi kinh ngạc: "Sao anh lại đun nước tắm cho tôi rồi? Anh muốn nuôi tôi thành một đứa trẻ không biết tự chăm sóc bản thân à?"

"Trước đây không quen biết em, nên không thể chăm sóc tốt cho em. Bây giờ em là của tôi, từ nay về sau, tôi sẽ chăm sóc tốt cho em." Cuộc sống trước đây của cô quá khốn khổ, sau này anh sẽ không bao giờ để cô phải sống như vậy một lần nào nữa.

Lý Trình Trình trừng mắt nhìn anh: "Anh nói cái gì mà tôi là của anh? Tôi trở thành người của anh khi nào vậy?"

Bạch Đại Sơn sờ sờ khóe môi, nghiêm túc nói: "Tôi đều đã đóng dấu rồi, em là của tôi, cả đời này đều không thể thay đổi."

Lý Trình Trình không nói gì, chỉ nhìn anh một cái, rồi tiếp tục ăn cơm chiều.

Sau khi ăn cơm xong, Lý Trình Trình đi đếm tiền, hiện tại cô đã có trong tay khoảng chín mươi tệ, chưa đầy một tháng đã tiết kiệm được nhiều tiền như vậy, cô cảm thấy rất hài lòng, cô lấy ra mười tệ đưa cho Bạch Đại Sơn nói: “Bạch Lão Đại, sáng mai sau khi anh đi bán trái rừng xong, nhớ giúp tôi mua mấy thứ này nọ nhé.”

“Mua gì vậy?” Bạch Đại Sơn không đưa tay nhận tiền, mua đồ này nọ cho vợ tương lai, còn phải bắt vợ mình trả tiền sao?

Lý Trình Trình ghé sát vào tai Bạch Đại Sơn nhỏ giọng nói: "Áσ ɭóŧ, qυầи ɭóŧ còn có băng vệ sinh."

Tốt xấu gì thì bây giờ cô cũng đã là một cô gái mười tám tuổi, gần đây còn được ăn ngon uống tốt, thân thể cũng phát triển khá tốt, nếu như vẫn trống không như lúc trước thì cũng xấu hổ quá rồi!

“Nếu anh không biết mấy đồ vật đó là cái gì, thì chỉ cần hỏi người bán hàng là được rồi.”

Nói xong, Lý Trình Trình liền nhét tiền vào trong ngực Bạch Đại Sơn, sau đó lấy quần áo cần thiết rồi chạy nhanh vào phòng bếp, trong khoảng trống giữa phòng bếp có đặt một cái bồn đã đổ đầy nước ấm, Lý Trình Trình đưa tay chạm thử, nhiệt độ vừa phải, vừa lúc có thể vào tắm.

Cô khóa cửa phòng bếp lại, đặt quần áo sạch lên đống củi khô rồi mới bước vào thùng tắm.

Lúc này ở nông thôn vẫn chưa có vòi hoa sen hay máy sưởi phòng tắm, nhà nào cũng dùng thùng tắm để tắm rửa, hơn nữa, kiếp trước Lý Trình Trình từng đến nhà ông bà ngoại ở nông thôn, lúc đó cô cũng dùng thùng tắm để tắm cho nên hiện tại cô mới có thể thích ứng và chấp nhận hiện thực này nhanh như vậy.

Lý Trình Trình cảm thấy ngực mình nặng hơn trước rất nhiều, cô cúi đầu xuống nhìn, có hơi kinh ngạc, sau đó vừa cảm thấy vui mừng lại vừa cảm thấy xấu hổ.