Sau khi Bạch Lâm Sơn rời đi, những cô gái đang tập trung cũng giải tán, Lý Trình Trình có hơi khó hiểu, bọn họ không phải đến gặp Bạch Lão Tam sao? Sao bọn họ lại bỏ đi khi Bạch Lão Tam vẫn còn ở đó?
Sau một lát thì chỉ còn lại một mình cô đứng ở đó, tới khi nhìn thấy người đàn ông đang làm việc nhìn về phía cô, cô lập tức xấu hổ quay đi chỗ khác, một lúc sau, cô lại quay đầu nhìn "Bạch Lão Tam", tình cờ là lúc này Bạch Lão Nhị cũng ngẩng đầu nhìn qua, hai người đối mắt ở giữa không trung, Bạch Lão Nhi có hơi kinh ngạc, Bạch Lão Tam đã trở về nhà rồi, cô gái này còn chưa đi, chẳng lẽ là tới gặp cậu ta sao?
Khi Bạch Lão Nhị lần nữa ngẩng đầu nhìn sang, nơi đó đã không còn bóng dáng ai cả.
Lý Trình Trình vội vàng trở về nhà họ Lý phơi quần áo rồi vác sọt ra ngoài với danh nghĩa là đi đào rau dại, thật ra chỉ cần cô không ở nhà ăn cơm thì từ trên xuống dưới nhà họ Lý sẽ không có ai nói gì cô cả, cho dù cô cả ngày không làm bao nhiêu việc, thì cũng không ai nói gì cô.
Cô thực sự không biết trong hồ lô của nhà họ Lý đang bán cái gì.
Dù sao bọn họ nghĩ cũng không cần phải nghĩ đến tiền của cô, hiện tại tất cả tiền bạc của cô đều đang được cất giữ trong nhà Bạch Đại Sơn, trên người cô ngay cả một xu cũng không có.
Khi trời nhá nhem tối người người nhà nhà đều đang nấu bữa tối, nhìn từng mảng khói bếp lượn lờ quanh thôn An Cư từ xa, cứ như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp.
Lúc này, Lý Trình Trình vẫn còn đang hái trái cây rừng trên núi, tuy những loại trái cây rừng thơm ngon đã gần hết mùa nhưng cô vẫn muốn hái một số quả cuối cùng của mùa, chỉ cần có thể kiếm được tiền, cô sẽ không từ bỏ.
Mà bầu không khí trong nhà Bạch Đại Sơn hiện tại đang rất thấp, cho dù là Bạch Vân Sơn, Bạch Lâm Sơn hay Bạch San San cũng không ai dám nói gì.
Bởi vì hôm nay khi bà mối dẫn mười cô gái đến nhà Bạch Đại Sơn để anh xem mắt, chắc hẳn mọi người đều biết Bạch Lão Tam có thân phận đặc biệt, nên đoán rằng mấy năm này cậu ta đã tiết kiệm được không ít tiền, nên ai mở miệng cũng đều yêu cầu ba trăm tệ làm sính lễ, hơn nữa còn muốn cả quần áo và đồng hồ mới.
Bà mối trực tiếp nói với Bạch Đại Sơn, chỉ cần anh nhìn trúng bất kỳ người nào ở đây mà có thể đáp ứng được điều kiện mà nhà gái đã đưa ra thì anh có thể lập tức kết hôn, sinh con với người đó.
Bạch Đại Sơn tức giận đến mức đập bàn mắng người, sau khi đuổi bà mối và mấy cô gái đến xem mắt đi ra ngoài, Bạch Đại Sơn liền khóa cửa lại, sau đó nhìn Bạch Vân Sơn, Bạch Lâm Sơn và Bạch San San với vẻ mặt nghiêm túc: "Ai cho mấy đứa cái quyền tự cho là đúng đấy? Ai bảo mấy đứa xen vào việc của người khác như thế hả? Tôi có nói với mấy đứa là tôi muốn đi xem mắt tìm bạn đời rồi sao?"