Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm)

Chương 7

Chương 7
Nhạc Quang Y nhìn La Y , thầm giật mình, người này thân thủ cũng không tầm thường, nơi này thật đúng là ngọa hổ tàng long a .

-“Quang, hóa ra cậu ở trong này,làm tôi tìm cậu đã nửa ngày.” Lôi Ân bưng cái khay đi tới.

-“Chuyện gì?”

-“Cho cậu nếm thử rượu tôi mới điều chế này.” Một ly chất lỏng trong suốt màu lam đặt ở trước mặt Nhạc Quang Y. Trải qua gần một tháng ở chung khiến cho cậu biết Lôi Ân tri thức vô cùng rộng khắp, giống như không có gì là hắn không biết làm cả. Cũng khiến Nhạc Quang Y cảm thấy người này nhất định không giống hắn nói là chỉ biết những chuyện ăn chơi trác táng .

-“Thế nào, hương vị không tồi đi. La Y đâu?” Ngữ khí thoải mái giống như tối hôm qua căn bản cái gì cũng chưa hề phát sinh.

-“Vừa mới có một người đàn ông đến tìm anh ta , chạy rồi .” Rượu thật là lạnh nha.

“À ! ha ha……” Một bộ dáng ung dung như đã hiểu rõ đang có chuyện gì xảu ra rồi .

-“Làm sao vậy?”

-“Không có việc gì, cậu ta không có ở đây cũng tốt.”

-“Cái này gọi là gì?” Hương vị thật đúng là không tồi.

“Covering of the moonbeam” Lôi Ân tự hào nói. Thật vất vả mới nghĩ ra được nha .

-“Anh thật sự là nhàm chán.” Sau khi hiểu được ý tứ, Nhạc Quang Y khinh thường liếc hắn một cái.

-“Cái gì nhàm chán? Đây chính là tôi tra xét từ điển mất nửa ngày mới nghĩ ra được đấy nhá!” Vì cái tên này, hắn thiếu chút nữa định phiên ra tiếng Trung nhưng thấy khó khăn quá, mới phát hiện Nhạc Quang Y âm đọc cùng với ánh trăng giống nhau, nên phiên thành tiếng Anh .

-“Anh thật sự là đồ ngốc !” Nói xong, liền đứng dậy, vỗ mông bỏ đi .

-“Này, này , Cậu đi đâu đấy?”

-“Tản bộ.”

-“Tôi cùng đi với cậu ” Nhanh chóng đứng lên theo đuôi.

Thời điểm khi bọn họ đi vào hoa viên, vừa vặn thấy phía trước có hai người đang ra tay theo thói giang hồ .Thật là, người ở đây đều thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.

-“Là La Y a! Thực khéo, đi qua nhìn xem đi .” Lôi Ân lôi kéo Nhạc Quang Y tránh ở sau một gốc cây đại thụ .

-“Cái mà anh gọi là nhìn hóa ra là chỉ việc rình coi à.”

-“Như vậy mới có trò hay để xem mà .” Lôi Ân hưng trí bừng bừng thấp giọng nói.

Tình thế diễn ra lúc ấy có thể ngắn gọn bình luận là một người đàn ông cao lớn đang cố gắng tránh đòn tấn công của La Y.

-“Em yêu , anh đã phải đến Pháp quốc xa xôi này tìm em thế mà em cứ như vậy đối đãi với tình nhân của em sao ? ” Có một tình nhân thân thủ tốt thật sự là mệt a.

-“Tình nhân?” La Y đình chỉ công kích, theo sau ôn nhu cười “Tình nhân của chính mình mà lại cùng người khác kết hôn à ? Ha, xin miễn thứ cho kẻ bất tài này .”

-“Bảo bối, anh làm sao có thể cùng người bên ngoài kết hôn! Kia chính là cái âm mưu mà thôi.” Người đàn ông cố gắng giải thích .

-“Hừ!”

-“Anh biết anh sai lầm rồi, không nên dối gạt em, anh chỉ là muốn nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện thôi. Tha thứ anh đi! Anh sẽ không bao giờ lừa em nữa ! Em có biết hay không, em không ở bên anh một tháng, anh hàng đêm mất ngủ đến bình minh.” Chỉ vào đôi mắt thâm đen , người đàn ông tội nghiệp bắt đầu tranh thủ sự đồng tình.

Nhìn khuôn mặt tiều tụy của hắn , La Y cũng có chút đau lòng. Bất quá,“Tôi xem anh là hàng đêm hưởng thụ đêm xuân đến bình minh đi.”

Người đàn ông chạy nhanh tiến lên ôm lấy người trong lòng, ghé vào lỗ tai La Y thì thầm :“Nha! Em biết rõ trừ em ra, anh đối với ai đều không có cảm giác, đứng đều không đứng dậy, làm sao có thể đêm xuân chứ ‘’

Nhìn mặt La Y đã đỏ lên, người đàn ông không ngừng cố gắng “Bảo bối, chúng ta một tháng không có làm, anh nhẫn thật sự vất vả nha!” Nói xong liền hướng tình nhân hôn một cái.

La Y vốn không phải là người rụt rè, hai tay ôm lấy cổ tình nhân, nhiệt tình hôn trả.

-“Nhanh như vậy á ! Tôi biết là cậu ấy sẽ sớm tha thứ cho anh ta nhưng cũng không muốn nhanh như vậy a!” Lôi Ân có điểm thất vọng lẩm bẩm mấy câu.

-“Có thể đi được chưa ? Anh muốn nhìn tới khi nào a” Nhạc Quang Y lé mắt bất lực nhìn Lôi Ân.

-“Được rồi, vậy không quấy rầy bọn họ nữa vậy , chúng ta cũng thân thiết thân thiết đi, Quang.” Khẽ liếʍ vành tai lưỡi liềm cong cong , cái tay xấu tính cũng không tuân theo quy củ bắt đầu hành động. Bỗng nhiên một trận đầu váng mắt hoa,hắn bị quăng ngã không khác gì người ta quăng một cái ba lô to . Thanh âm ngã vật ra đất có chút quấy nhiễu cặp tình nhân đang hôn nồng nhiệt kia.

-“Lôi Ân!” Người đàn ông to lớn ôm La Y đi tới.“Làm sao vậy?”

“Ha! Em xem cậu ta là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo đi .” La Y cười với tình nhân, tốt bụng giải thích .

-“Chậc chậc…… Thật sự là không tốt a.” Người đàn ông nhìn từ đỉnh đầu Lôi Ân xuống lắc đầu , chép miệng chế giễu .

Lôi Ân đứng lên miễn cưỡng nhìn bọn họ “Làm lành tốt lắm liền liên hợp lại đối phó tôi sao ? Địch Áo Tư, anh thật sự là không tồi a.”

-“Làm sao có thể chứ ? A, vị này chính là Quang Y đi. Tôi gọi là Địch Áo Tư.” Địch Áo Tư thông minh lập tức nói sang chuyện khác.

Cậu khi nào thì nổi danh như vậy chứ , như thế nào giống như ai cũng đều nhận thức cậu ? Nhạc Quang Y có điểm buồn bực trong lòng .

-“Xin chào !” Thản nhiên đáp lại.

Mắt thấy Địch Áo Tư sắp tiến đến ôm Nhạc Quang Y theo cách thức xã giao tiêu chuẩn. Lôi Ân lập tức che ở phía trước “Cái này không cần , La Y sẽ ghen đấy .”

-“Tôi ? Tôi ghen làm gì chứ , Quang Y cũng không phải người khác nha . Huống chi chào hỏi ôm hun chính là lễ phép mà thôi.” Bị điểm đến danh , La Y mỉm cười nhìn Lôi Ân đang mang theo ánh mắt gϊếŧ người phóng điện về phía mình.

-“Lễ phép? Tôi như thế nào không biết cậu cũng biết lễ phép a ?”

-“Các vị cứ từ tán gẫu, xin phép tôi đi qua một chút.” Nhạc Quang Y đúng lúc lên tiếng.Lời còn chưa dứt , người đã đi cách xa đến hai thước.

“Đợi tôi với.” Lôi Ân lập tức đuổi theo.

Nhìn hai cái bóng dáng đã đi xa, La Y không khỏi thở dài.

-“Làm sao vậy?” Địch Áo Tư khó hiểu.

-“Chính là cảm thấy con đường tình ái của Lôi Ân sẽ khá vất vả a, đã thật vất vả có thể tùy tâm sở dục theo đuổi cái cậu ta muốn rồi , nhưng là Quang Y giống như một chút cũng không để ý.”

-“Đừng lo lắng , anh biết Lôi Ân sẽ không cảm thấy vất vả một chút nào đâu , còn có thể cảm thấy thực ngọt ngào, người ngoài thì sẽ không hiểu được đâu .” Địch Áo Tư chậm rãi nói.

La Y nhìn Địch Áo Tư ôn nhu cười. Đúng vậy! Này trong đó khổ cùng vui vẻ , người ngoài sao có thể hiểu được ?

“Em yêu ,em cứ cười như vậy, anh sẽ không nhịn được đâu .”

-“Thế thì còn chờ cái gì nữa .”

Nói xong hai người liền hướng phòng ngủ đi đến để giải tỏa một tháng tương tư đầy đau khổ .