Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm)

Chương 20

Chương 20
Ánh nắng chết tiệt ! Nhạc Quang Y cố mở to hai mắt ra nhưng nhanh chóng nheo mắt lại nhìn ánh nắng chói chang , sau đó một trận đau nhức liền hướng cậu đánh úp lại. Đây là kết quả của cuộc làʍ t̠ìиɦ không biết tiết chế a . Hơi hơi quay đầu liền trông thấy một đôi mắt vàng đang chăm chú nhìn mình.

- “Tỉnh rồi ?” Thanh âm khàn khàn ngay cả chính cậu cũng hoảng sợ.

- “Tôi căn bản không ngủ.” Lôi Ân đem Nhạc Quang Y kéo qua làm cho cậu gối đầu lên tay của chính mình, cánh tay còn lại giữ lấy thắt lưng của cậu , thương tiếc hôn hôn lên trán cậu.“Tôi sợ cậu lại đi , nên không dám ngủ.”

Ai ! Cậu giống như đem người này làm hại thực thảm! Nhạc Quang Y quay đầu, hôn hôn lên gáy Lôi Ân,“Tôi sẽ không đi .” Có lẽ…… Cậu sẽ hướng sinh mệnh yêu cầu một lần , cậu thực sự muốn thử, muốn tiếp nhận người đàn ông này.

Lôi Ân mừng như điên xoa xoa những dấu vết hoan ái che kín trên ngực Nhạc Quang Y “Cậu nhất định phải bảo vệ lời hứa này đấy , nhé ?!”

-“Được……” Nhạc Quang Y bắt lấy cái tay xấu tính đang muốn đi xuống thăm dò, cảnh cáo nói,“Anh nếu dám lại đến, cũng đừng trách tôi không khách khí!” Kỳ thật cậu toàn thân đau nhức, căn bản vô lực làm cái gì. Bất quá người này là cầm thú sao? Tối hôm qua muốn nhiều như vậy, còn chưa đủ?

-“Được rồi!” Hắn ngoan ngoãn lùi tay về, biết tối hôm qua đã làm cậu mệt chết rồi . Nhưng ông trời ơi , chỉ cần đối mặt cậu, tự chủ của hắn liền không còn sót lại chút gì là sao ?!

Cứ như vậy ôm người mình yêu , Lôi Ân cảm thấy hạnh phúc cực kỳ! Nếu là mộng thì xin vĩnh viễn đừng làm cho hắn tỉnh! Tuy rằng hắn không thể xác định được cậu có yêu hắn không nhưng hắn biết cậu không phải đối với hắn không có cảm giác gì! Có đôi khi cảm thấy tâm của cậu tựa như trăng trong biển, thấy được, lại sâu không thấy đáy! Bất quá có thể làm cho chính mình vĩnh viễn ở lại bên người cậu , cái này đủ rồi ! Hắn cũng không còn dám cầu hơn nữa !

Linh linh! Linh!

-“Điện thoại của anh đấy !” Nhạc Quang Y lấy tay quờ quạng phía sau tường thịt của ai đó. “A?…… Hừ!” Đang chìm đắm trong hạnh phúc của chính mình, Lôi Ân có điểm căm tức vuốtném di động.

-“Gì?!”

-“Ha ha, cơn tức rất lớn a! Tôi đã phá rối cái chuyện tốt gì đi.” La Y thanh âm trêu chọc chậm rãi truyền đến .

-“Cậu làm sao mà biết……” Lôi Ân có điểm kỳ quái, hắn còn không có nói cho bất luận kẻ nào đâu.

-“Tôi làm sao mà biết việc có người đã bị cậu ra tay ? Ha ha, bởi vì tôi đang ở ngay ngoài cửa của các người , bên trong là cái tình trạng gì tôi đều biết rất rõ nha !” Giọng nói thảnh thơi nói ra làm cho người ta phải giật mình choáng váng .

-“Cái gì!? Cậu dám dùng hệ thống vệ tinh đối phó tôi !? Cái người này……” Lôi Ân luống cuống tay chân dùng chăn đem Nhạc Quang Y bao kín không kẽ hở khiến cho Nhạc Quang Y kỳ quái nhìn hắn.

-“Ờ thì tôi chỉ là quan tâm cậu a! Bất quá, cậu yên tâm! Tối hôm qua tôi cái gì cũng không phát hiện. Tôi còn không có biếи ŧɦái như vậy a ” La Y giấu đầu hở đuôi nói.

-“Cậu lăn vào đây cho tôi!” Lôi Ân trong lòng giận dữ nhưng ngươc lại lại bình tĩnh nói.

-“Hiện tại? Cậu xác định?” La Y không sợ chết tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Lôi Ân mới giật mình thấy chính mình hiện tại là cái tình cảnh gì , vội nói:“Cái tên chết tiệt , lập tức tắt cái máy tính ghẻ của cậu đi! Mười phút sau lăn tới đây gặp tôi!”

-“Ha ha…… Được rồi! Ai ~” Trong giọng nói lộ ra vô hạn đáng tiếc.

Cúp điện thoại , Lôi Ân ôm lấy Nhạc Quang Y bay nhanh tới phòng tắm.

-“La Y đến đây?” Thuận miệng hỏi.

-“Ừ ! Cái tên chết tiệt đó !” Miệng quở trách La Y nhưng tay thì vẫn nhanh nhảu giúp Nhạc Quang Y tắm rửa .

-“Làm sao vậy?” Nhạc Quang Y nhắm mắt lại thoải mái hưởng thụ sự hầu hạ của Lôi Ân.

-“Không có gì” Như thế nào có thể nói cho Quang biết bọn họ đã bị tên lang sói kia xem hết?

Sau khi Lôi Ân giúp Nhạc Quang Y mặc quần áo chỉnh tề lại, chính mình thì tùy tay chụp một bộ quần áo vào .Thời điểm hắn ôm Nhạc Quang Y đến sô pha phòng khách thì cửa liền mở ! Hai người liền trông thấy bóng dáng La Y cười đến không có hảo ý cùng người yêu- Địch Áo Tư đang mang bộ dáng yêu chiều không có biện pháp, âm thầm lắc đầu thở dài đi đến.

-“Chậc chậc chậc! Lôi Ân a không phải tôi đã nói với cậu , cậu xuống tay dã man như vậy , như thế Quang Y chịu không nổi cậu a!” Nhìn Nhạc Quang Y mặc chiếc áo màu trắng làm cho những vết màu đỏ loang lổ không được che lại , lại càng ẩn hiện dưới ánh sáng , La Y chịu không nổi nói.

-“Cậu ! Đi ra!” Đem Quang Y đặt ở trên sô pha, Lôi Ân chỉ vào La Y không biết sống chết mà trầm giọng quát.

-“Như thế nào, muốn làm cái gì a! Hiện tại không phải thời điểm thích hợp nha .” La Y ngồi thẳng ở trên sô pha , sau đó nhếch chân bắt chéo, vô tình nói.

-“Lôi Ân, tình huống chúng tôi tra được thật sự lớn .” Địch Áo Tư cũng ngồi vào bên cạnh người yêu , thành công dẫn dắt làm Lôi Ân rời đi lực chú ý.

-“Thật sự?”Ngồi xuống bên cạnh Quang Y. Lôi Ân nhìn thấy trong ánh mắt của La Y cùng Địch Áo Tư có tia kì lạ ,“Làm sao vậy?”