Bề ngoài của cô là dọa người nhất. Cô mặc bộ quần áo ướt sũng, trên ngực và tay áo dính đầy máu khô màu nâu sẫm. Đầu tóc rối bù, sắc mặt trắng bệch như ma, môi tái nhợt không có chút máu. Trông cô nhếch nhác và đáng sợ, giống như vừa trải qua một chuyện kinh khủng.
Có thể thấy rằng Tống Thanh Tiểu không xuất thân từ một gia đình tốt. Khi người phụ nữ này nhìn cô, ánh mắt giống như những người xung quanh—vừa có chút căng thẳng, lại mang theo vài phần chán ghét và khinh miệt.
"Người mới tới kia cô là ai? Tên gì? Sao cô lại đến đây?"
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Tiểu, liên tục đặt câu hỏi. Những người khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía cô, chờ đợi câu trả lời.
Thực ra chính bản thân Tống Thanh Tiểu cũng chưa hiểu rõ tình cảnh của mình. Thời điểm bị người phụ nữ tra hỏi bản năng cảnh giác khiến cô không muốn trả lời. Chuyện xảy ra tối nay đã khiến tính cảnh giác của cô bị đẩy lên mức cao nhất hơn nữa hoàn cảnh xa lạ chung quanh và những người xa lạ càng làm cho thần kinh của cô căng thẳng.
Cô cũng học theo dáng vẻ của những người khác, tìm một góc ở xa thu mình lại không nói gì. Có người thấy Tống Thanh Tiểu như vậy thì mất kiên nhẫn, lớn giọng quát:
"Cô không nghe thấy sao?"
Người lên tiếng là một gã đàn ông có vóc dáng to lớn, mặc áo ba lỗ bó sát, lộ ra cánh tay xăm trổ, có dáng vẻ hung thần ác sát. Lúc nói chuyện còn giơ nắm đấm khiến mọi người đều đề cao cảnh giác với gã, không hẹn mà cùng cách gã xa nhất.
Tống Thanh Tiểu vẫn còn đang thở hổn hển. Cảm giác con dao găm xuyên qua cổ họng lúc trước đã để lại di chứng rất nghiêm trọng đối với cô. Cảm giác không thể hô hấp đó vẫn luôn bám theo Tống Thanh Tiểu như hình với bóng. Tuy vào lúc này vết thương trên cổ đã biến mất một cách kỳ lạ nhưng cô vẫn bị ảnh hưởng rất lớn. Cô hít một hơi sâu, rướn cổ lên trả lời:
"Tôi tên là Tống Thanh Tiểu. Tôi không biết mình đến đây bằng cách nào. Chính tôi cũng thấy rất kỳ lạ."
Cô không nhắc đến giọng nói bí ẩn vang lên trong đầu, cũng không đề cập đến "Thử luyện của Thần". Những người xung quanh nghe vậy, dường như cũng không nghi ngờ gì.
Ánh mắt của người phụ nữ đã đặt câu hỏi lúc trước luôn nhìn chằm chằm vào vết máu trên người Tống Thanh Tiểu, hiển nhiên là cô ta cảm thấy rất tò mò đối với những chuyện đã xảy ra trước khi cô tiến vào nơi này.
Điều này chứng tỏ tất cả những người có mặt đều bị đưa vào không gian này một cách bất ngờ, có thể bởi vì một số nguyên nhân nào đó mà nhận được lời mời tiến vào ‘‘thí luyện thần’‘ cho nên mới tiến vào trong không gian này.
Dựa theo quần áo và cách ăn mặc của bọn họ, trước hết là người phụ nữ đã đặt câu hỏi thì cô ta đang mặc lễ phục còn người đàn ông trung niên có dáng người mập lùn ở cách đó không xa thì đang mặc trang phục đi làm.
Có lẽ trước khi mọi người tiến vào ‘‘Thử luyện của Thần’‘ đều đang ở thời gian khác nhau, địa điểm khác nhau và đang làm những chuyện khác nhau.
Tống Thanh Tiểu chưa nghĩ ra nguyên nhân mình có thể tiến vào thử luyện này, cũng không biết rõ thử luyện này rốt cuộc có mục đích gì. Hơn nữa cô là người hướng nội, không thích ồn ào hay gây sự chú ý nên sau khi trả lời người phụ nữ kia thì đứng im lặng nghe mọi người nói chuyện đồng thời cũng lặng lẽ quan sát những người đang có mặt ở đó.
Theo như Tống Thanh Tiểu đếm thì nơi này có tổng cộng chín người kể cả cô.
Ngoại trừ người phụ nữ vừa đặt câu hỏi và người đàn ông vạm vỡ hung ác thì còn một người đàn ông mập lùn tuổi chừng bốn mươi, bên cạnh hắn là một người đàn ông hào hoa phong nhã đeo mắt kính, ở bên kia thì có một nam một nữ thiếu niên vẻ mặt ngây ngô. Phía đông có một người phụ nữ góc người hơi đẫy đà đang ngồi trong góc mặt đồ công sở, cách đó khoảng hai mét là một bác sĩ nam đang mặc áo blouse trắng, khoang tay trước ngực, lông mày nhíu chặt.
‘‘Nhìn dáng vẻ mọi người thì có lẽ tất cả đều tới nơi này ngoài ý muốn.’‘
Ánh mắt của người đàn ông trung niên đeo mắt kính lóe lên, gã ta đẩy kính sau đó nói: ‘’Mặc dù không hiểu tại sao tất cả chúng ta lại xuất hiện ở nơi này nhưng nếu đã tới đây thì chúng ta đều nên suy nghĩ cẩn thận xem thử đây là nơi nào và chuyện gì đã xảy ra với chúng ta."
Gã ta chống tay xuống đất đứng dậy rồi nói tiếp: ‘‘Tôi đề nghị trước tiên chúng ta hãy ngồi thành một vòng tròn sau đó giới thiệu về mình để mọi người có thể làm quen với nhau một chút.’‘
Gã ta vừa dứt lời thì người đàn ông có vẻ mặt hung ác đã bật cười châm chọc: "Mày là cái thá gì, tại sao mọi người phải nghe lời mày?’‘