Giọng điệu Từ Hoành Hiên nghe có phần hâm mộ, "Nữ thần, thiên phú của chị thuộc hàng top trong số các cao thủ thiên phú! Nhưng chị là người giỏi nhất!"
Sau khi nguồn ô nhiễm bị loại bỏ vẫn còn sót một ít tàn dư, tuy ảnh hưởng nhỏ, nhưng người dân bình thường sống ở những nơi như vậy lâu dài thì giá trị tinh thần của bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Một số thiên phú có ảnh hưởng tiêu cực, sức chiến đấu của cá nhân được tăng lên, nhưng đồng thời cũng dễ rơi vào tình trạng điên loạn.
Nhưng những vấn đề này, thiên phú thanh tẩy đều không có, sau khi thanh tẩy khu vực này sẽ trở nên rất sạch sẽ, thiên phú thanh tẩy sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào cho bản thân người sử dụng, thậm chí còn giúp đồng đội khôi phục một chút giá trị tinh thần, tránh cho đồng đội bị ô nhiễm...
Nói đơn giản chính là thiên phú Trời cho!
Loại thiên phú này mạnh như tên, thanh lọc là kẻ thù của ô nhiễm.
Bản thân Từ Hoành Hiên không có thiên phú gì, những tin tức cậu biết đều là dựa vào việc nghe ngóng được.
Cậu cũng chưa tận mắt nhìn thấy người chơi có thiên phú thanh lọc, mà chỉ nghe nói rằng khi sử dụng thiên phú sẽ xuất hiện một vầng sáng màu vàng.
Từ Hoành Hiên cũng không nghĩ nhiều, nhìn ánh sáng kia chắc chắn là đang thanh lọc!
Nữ thần vốn đã lợi hại, nên cô thức tỉnh được thiên phú mạnh như vậy cũng là chuyện bình thường.
Còn chuyện giúp đồng đội duy trì giá trị tinh thần gì đó, Từ Hoành Hiên cảm thấy, chỉ cần nhìn nữ thần một chút thôi là cảm xúc của cậu liền ổn định, thật tuyệt!
Còn Mắt kính thì nhìn Khương Tiều thật sâu một cái, đẩy đẩy kính, kéo lấy Từ Hoành Hiên đang lải nhải không thôi, "Được rồi, đừng nói nữa, thiên phú của mỗi người đều là bí mật, sau khi thoát khỏi phó bản cũng đừng nói với ai. Hơn nữa thiên phú của cô ấy quá nổi bật, bị nhiều người biết cũng không phải là chuyện tốt."
Mắt kính biết nhiều về thiên phú thanh lọc hơn Từ Hoành Hiên một chút, vì hắn đã tận mắt nhìn thấy thiên phú thanh lọc - sau khi thực hiện, ánh sáng đó sẽ tiêu tan vào trong không khí, chứ không giống Khương Tiều, vầng sáng đó dường như hoàn toàn chui vào cơ thể cô.
Hơn nữa, thiên phú mới được thức tỉnh sẽ không mạnh lắm, đặc biệt là thiên phú thanh lọc, nói cách khác, đây là điểm yếu của nó.
Chỉ là mọi người đều biết về sự khan hiếm của thiên phú thanh lọc, vậy nên khi tìm được một người có loại thiên thú này, khẳng định sẽ nguyện ý dốc sức bồi dưỡng bọn họ.
Thỉnh thoảng trong phó bản sẽ gặp phải thiên phú giả, ngoại trừ vài người chơi, còn lại đều sẽ chi một số tiền lớn để được bảo vệ mạng sống.
Nhưng Khương Tiều vừa thức tỉnh đã đem Cố Minh Châu “thanh lọc” sạch sẽ, dù Cố Minh Châu đang trong trạng thái yếu ớt cũng quá không hợp lý.
Cho nên, Mắt kính chỉ nói "Cô có thiên phú đặc biệt", mà không nói thiên phú của Khương Tiều là thanh lọc.
Từ Hoành Hiên không nghĩ tới ý tứ sâu xa trong lời nói của Mắt kính, liên tục gật đầu, dùng tay làm động tác khóa miệng, "Nữ thần, chị yên tâm, em nhất định sẽ không ra ngoài nói bậy.”
Cậu có chung bí mật với nữ thần! Nhận thức này khiến Từ Hoành Hiên rất hưng phấn.
Còn Mắt kính? Mặc kệ, nói chung bí mật này là của hai người bọn họ, Mắt kính không quan trọng. Từ Hoành Hiên vô tình nghĩ.
Khương Tiều chú ý đến ánh mắt của Mắt kính, nhưng không nói gì, hắn là người thông minh, hơn nữa lại không thích nhiều lời, nên bây giờ cũng không cần giải thích làm gì.
Cạm bẫy hoàn toàn mất đi hiệu lực, đồng thời giao diện trò chơi cũng đưa ra lời nhắc nhở:
Phó bản “Gia đình hạnh phúc” đã hoàn thành.
Sau năm phút, Mắt kính cùng Từ Hoành Hiên sẽ được truyền tống trở về, đối với người chơi như Khương Tiều là tự mình đi vào, đương nhiên có thể ra ngoài bình thường mà không có giới hạn thời gian.
Khương Tiều bị ngọn lửa ở tầng một làm cho kinh ngạc, Từ Hoành Hiên liền đem biện pháp lúc trước giải thích sơ qua rồi nhỏ giọng nói, "Hiệu quả rất tốt, nhưng hậu quả để lại thì có chút lớn..."