Beta Vạn Nhân Mê Chỉ Một Lòng Muốn Học Tập

Chương 13: Đệ nhất thực biên thái!

Một vòng, hai vòng, khoảng bốn năm vòng. Có người lợi dụng đám đông vấp ngã, có người nhân cơ hội giẫm lên người cậu mấy lần. Silaire loạng choạng như nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn.

Silaire cho rằng không có việc gì, nhưng khi bắt đầu chạy liền phát hiện dây chằng bị bong gân nghiêm trọng. Không thể không chậm lại. Cậu phía sau vừa chạy chậm lại, Hoàng Thái Tử cùng những người khác liền đuổi theo, này hiển nhiên không phải vô ý.

Suy cho cùng thiếu niên vẫn còn rất trẻ, khả năng che giấu cảm xúc của mình không tốt như sau này nên cậu phải cúi đầu xuống, cố gắng che giấu vẻ mặt chán ghét vặn vẹo của mình. Cả quý tộc lẫn Alpha đều không phải là thứ tốt lành gì. Ngay từ đầu cậu vốn dĩ đã chẳng ôm mong chờ với đám người này.

Mặc dù sử dụng thuốc ức chế để giả làm Alpha nhưng cơ thể quá nhạy cảm và mỏng manh của Omega vẫn khiến lòng bàn tay đang véo chính mình của cậu gần như véo chảy ra máu mới miễn cưỡng cố gắng không ngã . Đây chỉ là ngày đầu tiên, lúc này cậu không được thất bại, nếu không ngày sau càng sẽ bị nhắm tới rõ ràng hơn.

Mắt cá chân càng ngày càng đau, Silaire bước cũng càng ngày càng khó khăn. Dần dần liền tụt xuống cuối cùng, cho đến khi một hơi thở nhẹ nhàng và quen thuộc làm loãng đi mùi máu trong miệng. Khiến cho cậu từ ngày mùa hè nắng hè chói chang dần thanh tỉnh.

"Thành Lễ?"

Silaire nhận thấy điều gì đó, vô thức quay mặt sang một bên. Không thể tin được, cậu nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

Cậu liếc nhìn cổ tay của Thành Lễ. Cổ tay áo của đối phương đã được cuộn thành vòng tròn, con số trên chiếc đồng hồ màu xanh thực sự cho thấy anh đã chạy ít hơn cậu một vòng.

Cậu buột miệng thốt ra: “Sao cậu chạy chậm thế?!”

Thành Lễ kỳ quái liếc mắt nhìn: “Huấn luyện viên chỉ nói chúng ta chạy 20 vòng, cũng không có quy định thời gian".

Này lại không phải thi đấu, cũng không có phần thưởng. Chỉ cần tuân thủ đúng quy định hoàn thành nhiệm vụ là được. Chạy nhanh như vậy ngày hôm sau trạng thái thân thể đều không thể hoàn toàn khôi phục. Anh chăm chỉ nhưng cũng không phải không quan tâm đến cơ thể mình.

"Không hạn chế thời gian sao?"Silaire cẩn thận nhớ lại lời huấn luyện viên nói. Thực sự không hạn chế thời gian. Huấn luyện viên chỉ nhấn mạnh số vòng, không phải thời gian. Một số người phải chạy hàng chục vòng. Nếu bị phạt sẽ không thể hoàn thành trong một ngày. Hôm nay vốn dĩ cũng không phải là buổi huấn luyện chính thức.

Tốc độ của Thành Lễ không vội chút nào. Ngay cả chân Silaire bị bong gân cũng không gặp khó khăn gì khi theo kịp. Bởi cách xa đám người phía trước, đằng sau cũng không có ai, Silaire vừa lúc có thể tinh tế quan sát Thành Lễ. Khí sắc Thành Lễ rất tốt, nước da vẫn trắng trẻo, mặt không đỏ, khí không suyễn, mồ hôi toát ra cũng không có mùi tin tức tố nồng đậm. Thoải mái nhẹ nhàng như dạo trong rừng.

Có người cùng chạy, ngay cả trái tim bồn chồn bất an của Silaire cũng bình tĩnh lại. Cậu dần lấy hơi, nhẹ nhàng hô hấp. Vô tình, tần suất thở của O giả A cũng đạt đến mức tương đương Thành Lễ. Không cho phép mình thêm gánh nặng tâm lý về thể chất cho bản thân. Cơn đau ở mắt cá chân của thiếu niên dường như đã dịu bớt.

Cậu thậm chí còn có tinh lực để suy nghĩ vẫn vơ. Lông mi của Thành Lễ dài và dày, đôi mắt bị ánh sáng chiếu vào có màu màu hổ phách. Đẹp như một thiên thần.

Những người khác đều thở hồng hộc, gương mặt đỏ bừng, có người không có sức chịu đựng dần dần chậm lại. Nhưng là Thành Lễ trước sau luôn bảo trì tốc độ chạy. Có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào đám tân sinh, có người tự nhiên cũng chú ý tới điểm này. Nhưng Tần Nam ở chỗ này ở quá lâu thời gian đã chuẩn bị rời đi.

"Chờ một chút," Alpha tóc đỏ vốn dĩ định đi cùng ngăn cản anh lại. Nhìn nhìn hình ảnh dùng quang não ghi lại, hít một hơi: "Tần Nam, cậu tới nhìn xem học sinh mới này hình như có gì đó...."

Nhận thấy rằng khi Thành Lễ chạy bộ với tốc độ không đổi, rất nhiều người cũng không để trong lòng. Áp dụng chiến lược bảo toàn năng lượng và chạy nước rút, Thành Lễ cũng không phải là người duy nhất. Cho đến khi Alpha tóc đỏ nào đó phát hiện ra rằng sinh viên năm nhất đang tụt lại phía sau lực lượng chính này đang chạy bộ với tốc độ 10 km một giờ, thời gian của mỗi vòng đều chính xác đến từng giây. Chưa kể một vòng, một trăm mét, hai trăm mét đều là tốc độ không đổi.

Hắn không khỏi thở dài, bày tỏ sự cảm khái giống như Silaire trước đây: "Sinh viên mới này cũng thực biếи ŧɦái đi!"