Beta Vạn Nhân Mê Chỉ Một Lòng Muốn Học Tập

Chương 10: Tất cả sinh viên tập hợp trong 3 phút

Vào lúc 17:58 phút ngày 1 tháng 7, tất cả tân sinh viên Đại học Liên bang đã kết thúc báo danh. Mùa hè ngày dài đêm ngắn lúc sáu giờ trời đã sáng chỉ ánh dương mới chiếu thiếu vài phần nóng nực. Quần áo phơi ngoài ban công dính đầy mùi tin tức tố. Trong không khí tràn ngập mùi bột giặt, nước xà phòng và một chút bụi do nước làm ướt.

Trong hành lang dài có cửa đóng có cửa mở. Bên trong có thể nghe thấy tiếng sinh viên năm nhất giao lưu vui đùa. Các học sinh cuối cấp vào trường sớm hơn đã sớm kết thúc huấn luyện. Nhìn thời gian, một nhóm người lao vào tòa nhà giảng dạy gần sân thể dục.

"Tần Nam, lại đây, tôi dành cho cậu chỗ tốt nhất quan sát." Nam Alpha tóc đỏ chiếm vị trí chính giữa, vẫy tay chào Beta nam đồng hành ở tầng dưới.

"Sao Tần Nam lại ở đây? Lúc này chắc hẳn là anh ta đang ở phòng huấn luyện." Nữ Alpha nhìn giống tám phần Alpha nam kia quay đầu lại, kinh ngạc nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc. Cô buột miệng nói: "Cậu không phải không thích mấy thứ như này sao? Sao lại tới đây?"

Anh trai song sinh của cô nói: “Còn không phải tới xem nhóm tân sinh viên này. Nhóm tân sinh viên này nổi tiếng hơn chúng ta rất nhiều. Thái tử hoàng gia là Alpha có tinh thần lực cấp SS. Bất quá lí do Tần Nam tới là để xem tân sinh đầu bảng.

Nam Beta mặc đồng phục năm hai đi đến mép lan can. Dù là ngày mùa hè vẫn cài cúc trên cùng, không chút cẩu thả. Nhất cử nhất động đều cho người ta cảm giác ổn trọng đáng tin cậy. Đối mặt với sự trêu ghẹo của đồng bọn, anh chỉ giải thích một câu liền trầm mặc: “Đứng đầu cũng là Beta.”

Cả hai đều sinh ra ở tinh hệ thứ nhất. Nhưng cha mẹ của Tần Nam không phải công chức mà là thành viên của quân đoàn quân sự số bảy. Cha của anh là một chỉ huy rất xuất sắc. Kỳ thật cho dù là Trường Đại học Quân sự hàng đầu như Liên Bang, học viên Beta vẫn chiếm tới 60%, gấp đôi A, gấp sáu lần O. Nhưng ngay cả khi có nhiều Beta thì họ cũng không nổi bật bằng A hoặc O. Từ xã hội đến trường học Beta luôn bị xem nhẹ, là số đông thầm lặng.

Tần Nam là một trong những học sinh thực lực cường đại nhất của khóa trước, tất thảy là vì sự nỗ lực chăm chỉ gấp đôi, gấp nhiều lần những người khác để đổi lấy. Kể từ khi thành lập Trường Liên bang, vị trí đứng đầu trong số các tân sinh viên đều là Alpha. Lần này thì khác, một Beta đã giành được đệ nhất bảng.

Cho dù Tần Nam có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì thiên phú Beta trời sinh của anh cũng bất đồng so với Alpha. Tần Nam muốn nhìn xem tân sinh dựa vào cái lấy vị trí đầu tiên.

Là do thực lực thực sự cường đại? Hay do đối quá yếu? Dù sao thì Beta đó cũng danh chính ngôn thuận đứng đầu bảng!

Kim giây đang chạy tích tắc, kim đồng hồ chỉ giờ màu bạc dài mảnh hướng vào số sáu. Đột nhiên, một tiếng còi quân sự chói tai vang lên: “Đúng ba phút nữa, tất cả sinh viên năm nhất tập hợp tại sân thể dục báo cáo".

Chuông báo động vang lên tổng cộng ba lần tân sinh mới kịp phản ứng, hoang mang rối loạn lao ra ngoài hành lang. Tiếng cười vui vẻ trong nháy mắt bị thay thế bằng đủ loại tiếng quỷ khóc sói gào.

"Sân thể dục của trường ở đâu?" "Ba phút không đủ!" "Chờ một chút, tôi còn chưa tắm xong!" Tiếng kêu thảm thiết sinh viên năm nhất truyền xa từ khu ký túc xá, "Đã nói rằng ngày mai huấn luyện mà? Sao buổi tối liền phải tập huấn!"

Học viên Omega thơm tho của Trường Sinh học không cần tham dự lần tập huấn này. Nhóm Alpha Beta vồi vàng tắm rửa, quần còn không mặc tốt đã chạy lao ra. Nam sinh năm hai không có chút đạo đức nào chỉ vào nhóm tân binh trên đài quan sát: “Lớp tân sinh này không ổn! Nhìn xem, cúc quần của bọn họ dính chặt vào quần áo, thậm chí còn chưa gội đầu sạch sẽ." Một số thích xem náo nhiệt cười khẩy châm biếm: "Còn không biết xấu hổ, mấy người có gan thì nói cho tôi biết các người có dám mặc quần đùi đến hay không?"