Cửa Hàng Mỹ Thực Dưỡng Sinh Nhỏ Của Tôi

Chương 27

Đặc biệt là trong nhóm bạn thân của cô và Dương Điềm——

[Đáng đáng yêu yêu: A a a a—— Vãn Vãn, tớ yêu cậu chết mất, cậu làm bánh a giao gì như tiên vậy! Ngon thì thôi đi, tác dụng còn tuyệt vời nữa! Tớ mới ăn ba ngày, lên xuống cầu thang không còn thở dốc, ai gặp cũng khen dạo này sắc mặt tớ tốt, da đẹp!]

[Đáng đáng yêu yêu: Quan trọng nhất là, trưa nay tớ đi ăn với đồng nghiệp, còn có anh đẹp trai xin Wechat của tớ, hê hê hê…]

[Thanh Thanh: Tớ cũng ăn rồi, thấy tốt thật, trước đây ngồi xổm đứng lên sẽ chóng mặt, giờ đỡ nhiều rồi!]

[W: Con gái ít nhiều đều thiếu máu, các cậu nhớ ăn đều đặn, đương nhiên, cái gì quá cũng không tốt, mỗi ngày đừng ăn quá nhiều.]

[Đáng đáng yêu yêu: Tớ sẽ cố kiềm chế, chủ yếu là bánh a giao cậu làm quá ngon, ăn một miếng muốn ăn hai miếng, có lúc thật sự không kiềm chế nổi [che mặt]]

[Mộc Tử: Vãn Vãn nhà mình quả nhiên giỏi nhất, làm gì cũng đều làm tốt nhất~ [hôn hôn]]

[Mộc Tử: @Đáng đáng yêu yêu Đẹp trai không?]

[Đáng đáng yêu yêu: Hơi đẹp trai đấy!]

[Thanh Thanh: Có ảnh không? Cho tớ xem với!]

Thấy bọn họ nói chuyện một hồi liền chuyển chủ đề sang trai đẹp, Hướng Vãn không khỏi cười nhẹ.

Nhưng, khi Dương Điềm gửi ảnh ra, cô nhìn một cái, trong đầu lại nghĩ đến Tần Sâm, cảm thấy xét về ngoại hình, anh mới là người đẹp trai nhất cô từng gặp, thậm chí cảm thấy dùng từ "đẹp trai" để miêu tả anh có phần tầm thường.

Vốn là bạn thân không giấu diếm gì, thấy họ nói chuyện trai đẹp rất hào hứng, Hướng Vãn giấu nhẹm chuyện tai nạn xe để họ không lo lắng, chia sẻ cảnh lần đầu gặp Tần Sâm.

[Đáng đáng yêu yêu: Vãn Vãn cũng thấy đẹp trai, vậy chắc chắn là đẹp trai thật, tớ muốn xem quá!]

[Mộc Tử: +1]

[Thanh Thanh: +2]

Mấy người theo chủ đề này nói chuyện thêm một lúc, Dương Điềm nhớ ra nói——

[Đáng đáng yêu yêu: Đúng rồi, mấy đồng nghiệp của tớ cũng khen bánh a giao tốt, đặc biệt là tác dụng, thực sự hiệu quả ngay lập tức, có hai đồng nghiệp nữ còn nói muốn mua thêm!]

[W: Tớ biết, bọn họ kết bạn Wechat với tớ rồi.]

[Mộc Tử: Đúng rồi Vãn Vãn, nhớ chụp lại những phản hồi tốt của bọn tớ xong đăng lên khoảnh khắc làm quảng cáo nha.]

[Đáng đáng yêu yêu: Đúng đúng, cái này hay, cậu đợi tớ suy nghĩ một chút, lát nữa gửi cho cậu một bài cảm nhận năm trăm từ sau khi ăn!]

Hướng Vãn bị câu "cảm nhận sau khi ăn" của cô ấy chọc cười.

[W: Không cần đâu, hồi học ở trường cậu ghét viết lách nhất mà.]

[Đáng đáng yêu yêu: Thế sao giống nhau được, vì Vãn Vãn, đừng nói năm trăm chữ, dù là năm nghìn chữ cũng không thành vấn đề!]

[Đáng đáng yêu yêu: He he he, Vãn Vãn, lúc này cậu có thấy tớ đáng tin hơn hai người kia không [dễ thương]]

[Thanh Thanh: Đừng có buồn nôn nữa, cậu viết ra rồi hãy nói tiếp, đáng ghét.]

Sau khi cười đùa với bọn họ một lúc, Hướng Vãn đăng một bài lên mạng xã hội theo đề nghị của bọn họ.

Bên kia, để tranh đua, chị Triệu đã nhờ thực tập sinh Tiểu Ngô mua một hộp bánh a giao, mấy ngày này chị ấy rất đắc ý.

Đầu tiên là chồng chị ấy khen dạo này chị ấy đẹp lên, sau đó là những người gặp chị ấy đều nói dạo này sắc mặt chị ấy rất tốt.

Hôm nay đến công ty, lại có đồng nghiệp nữ ngưỡng mộ nhìn chị ấy: "Chị Triệu, dạo này sắc mặt chị tốt quá! Chị bảo dưỡng kiểu gì vậy?"

Các nữ nhân viên trong cùng bộ phận nghe thấy chủ đề này, không tự giác mà vểnh tai lên.

Chị Triệu liếc mắt nhìn chị Lưu không hòa hợp với mình, cười nói: "Nói ra cũng phải cảm ơn Tiểu Ngô, bánh a giao bạn cô ấy bán, đừng nhìn giá đắt một chút, nhưng đúng là tiền nào của nấy, tôi mới ăn vài ngày mà đã cảm thấy trạng thái cả người đặc biệt tốt..."

Thực ra khi ăn miếng bánh a giao đầu tiên, chị ấy phát hiện bánh này có vị rất ngon, nhưng vị a giao lại nhạt đến mức không có, chị ấy còn tưởng mình bị lừa, dù trong lòng tự an ủi coi như mua đồ ăn vặt đắt một chút, nhưng vẫn có chút không vui.