Cửa Hàng Mỹ Thực Dưỡng Sinh Nhỏ Của Tôi

Chương 10

Mấy người Dương Điềm gửi lại mấy cái biểu tượng cảm xúc, lại quan tâm cô vài câu, đến khi thấy đã gần chín giờ, nghĩ đến bình thường cô làm việc hay nghỉ ngơi đều sẽ đi ngủ trước mười giờ, liền nhao nhao nhắc cô đi nghỉ ngơi.

[W: Vậy các cậu cũng đừng thức đêm, lát nữa cũng ngủ sớm một chút, ngủ ngon~]

Bình thường vào giờ này, đúng là Hướng Vãn sẽ cảm thấy rất rã rời, nhưng hôm nay tinh thần của cô không tệ lắm, lúc này thật sự cũng không cảm thấy buồn ngủ.

Chẳng qua bạn bè quan tâm, cô tự nhiên sẽ không từ chối, nhận được tin nhắn “ngủ ngon” của bọn họ liền để điện thoại xuống.

Cô vào phòng bếp vô khuẩn ngâm một ít a giao trước, sau đó mới đi rửa mặt, lúc về phòng ngủ đã sắp mười giờ.

Ngày thường giờ này cô đã ngủ rồi, hôm nay lại không buồn ngủ, cô dứt khoát cầm lấy cuốn sách đang đọc dở ngồi dựa vào đầu giường đọc, mãi đến mười rưỡi mới gấp sách lại nằm xuống ngủ.

Cùng lúc đó, nhóm chat “Lớp hai không hai” ——

[Lily: Các cậu thấy bài đăng của Hướng Vãn trên vòng bạn bè chưa?]

[Dọn gạch hộ chuyên nghiệp: Không chú ý, sao vậy?]

[Lily: @Đáng đáng yêu yêu Sao Hướng Vãn lại đi bán hàng online rồi? Điều kiện gia đình cậu ấy cũng không tệ, cho dù thực tập thất bại cũng không đến mức phải làm cái này chứ?]

[Đáng đáng yêu yêu: Bán hàng online thì sao? Phạm pháp?]

[Lily: Đều là bạn học, tớ quan tâm một chút thôi.]

[Đáng đáng yêu yêu: À.]

[Đáng đáng yêu yêu: Vậy tôi thay Hướng Vãn cảm ơn đã quan tâm, một phần 998, tiền mặt hay chuyển khoản?]

“Lily” tên thật là Sử Lỵ Lệ, lúc còn ở trường học cô ta cũng không quá thân thiết với Hướng Vãn, chứ đừng nói là có quan hệ gì, đơn giản là vì ghen ăn tức ở nên mới ngứa mắt cô.

Nhìn thấy tin nhắn của “Đáng đáng yêu yêu”, Sử Lỵ Lệ suýt thì tức cười, bấm điện thoại trả lời ——

[Lily: Không phải tôi không thích ủng hộ bạn học, thực sự là trước đây tôi cũng từng nghe về bánh a giao, bán năm, sáu trăm đã hơi đắt rồi, nói gì là hơn chín trăm… Mặc dù đều là bạn học, nhưng cũng không thể để chúng ta coi tiền như rác, tôi thấy cậu nên đi khuyên cậu ấy, có muốn làm ăn thật cũng đừng như vậy, kiếm một chút là được rồi.]

Trong nhóm có vài người ít nói không kết bạn với Hướng Vãn, nhìn thấy tin nhắn đầu tiên của “Lily” mới bấm vào tài khoản của cô trong nhóm nhìn một chút.

Biết Hướng Vãn thực tập thất bại, thấy cô lựa chọn tự mình khởi nghiệp, nhóm người ít nói này đang định ủng hộ một chút, dù sao cái giá gần một nghìn không rẻ, nhưng vẫn có thể bỏ ra được.

Nhưng nhìn thấy tin nhắn thứ hai của “Lily”, mấy người chuẩn bị kết bạn với Hướng Vãn lại nhất thời cảm thấy không thoải mái.

Bọn họ tình nguyện ủng hộ là vì nể mặt tình bạn học, nhưng đâu có ai muốn bị người khác lừa thành coi tiền như rác, nhất thời lại bỏ đi suy nghĩ kết bạn với cô.

[Đáng đáng yêu yêu: Tiền nào của nấy, Vãn Vãn không phải là loại người như vậy!]

[Lily: Vậy cậu mua chưa?]

Hơn chín trăm tệ cô ta mua quần áo mua son môi không hơn à? Ai ngu mà lấy ra mua bánh a giao.

Biểu cảm của Sử Lỵ Lệ có chút khinh thường, trong lòng nhận định chắc chắn Hướng Vãn muốn kiếm một khoản từ người quen rồi chạy trốn về nhà, dù sao rõ ràng cái cơ thể kia của cô không thể theo kịp nhịp sống ở thành phố H này.

“Đáng đáng yêu yêu” cũng chính là Dương Điềm, không nói hai lời trực tiếp quăng ra ảnh chụp màn hình chuyển khoản.

Như vậy cũng chưa xong, biết Hạ Thanh và Lý Mộc Di chưa đọc tin nhắn trong nhóm, còn nhắn tin bảo hai người quăng màn hình chuyển khoản vào nhóm.