Cửa Hàng Mỹ Thực Dưỡng Sinh Nhỏ Của Tôi

Chương 8

“Tôi có muốn mua cũng chẳng có tiền, à, trưa nay chúng ta ăn gì?” Bạn học nữ nói xong, chủ động đổi đề tài.

Không riêng gì cô ấy, những bạn bè khác nhìn thấy bài đăng, mặc dù không biết gì về loại bánh a giao này, cũng cảm thấy 998 hơi đắt.

Một loại gạo nuôi trăm loại người, có người cảm thấy đắt thì đắt, không mua là được rồi; có người lại cảm thấy hay là cô muốn lừa người quen, không nhịn được đi tìm người phàn nàn.

“Vãi! Lớp tôi có một bạn học bán hàng online!”

“Thì có gì ngạc nhiên đâu, tự mình khởi nghiệp cũng tốt mà.”

“Cậu không biết thôi, cậu ta bán bánh a giao, đắt muốn chết!”

“Bánh a giao? Trước đây mẹ tôi cũng mua, lúc ấy hình như mua hơn ba, bốn trăm một hộp. Cao a giao đã không rẻ rồi, làm thành bánh a giao cũng phí sức, đắt là cũng bình thường.”

“Thế à, một phần này của cậu ta đắt gấp đôi mẹ cậu mua, còn nói là giá ưu đãi khai trương đấy!”

“Này... cũng quá đắt đi! Ai mà mua chứ?”

“Dù sao chắc chắn tôi không mua! Nếu cậu ta bán rẻ một chút, mọi người nể tình bạn học, nói không chừng còn ít nhiều ủng hộ một chút, nhưng cậu ta bán đắt như vậy, quả thực coi chúng ta là đồ ngu! Haiz… Vốn còn cảm thấy cậu ta thật đáng thương, rõ ràng có cơ hội thực tập tốt như vậy, kết quả lại vì cơ thể không tốt mà bỏ dở, không ngờ cậu ta lại là loại người này!”

“Đúng là quá đắt. Vậy lỡ cậu ta trực tiếp nhắn riêng cho cậu chơi bài tình cảm thì sao? Dù sao cũng là bạn học.”

“Tôi với cậu ta cũng không thân thiết lắm, được rồi, dứt khoát xoá cô ta là được, đỡ phải đến hỏi thật cũng ngại từ chối cũng bây giờ dứt khoát xóa wechat của cô ta là được rồi, đỡ phải cho cô ta có cơ hội tới hỏi, từ chối cũng rất ngại."

Cứ như vậy, vào lúc Hướng Vãn không biết, đã có vài người xóa bạn với cô.

Người bán hàng online sẽ thường xuyên đăng bài trên vòng bạn bè, Hướng Vãn không muốn làm phiền người khác quá, đến xế chiều mới đăng thêm một bài nữa.

Lần này cô đăng một cái video, trong video quay một chút cảnh phòng bếp vô khuẩn, sau đó là hình ảnh cô bắt đầu ngâm a giao.

Video là hệ thống cắt giúp cô, còn chèn nhạc, nhìn rất có hình tượng ấm áp và cảm giác chuyên nghiệp.

Hướng Vãn đăng bài này xong, đứng dậy đi vào phòng bếp vô khuẩn.

Xác định bánh a giao trong khuôn đã nguội, Hướng Vãn gỡ bánh ra để vào máy cắt miếng tự động.

Máy cắt miếng tự động không chỉ có thể cắt miếng, đồng thời còn có chức năng đóng gói, rất nhanh một đống bánh a giao nhỏ được đóng gói xong đã xuất hiện ở lối ra của máy cắt.

Nơi này coi như phòng làm việc, tự nhiên không thích hợp ăn cái gì, Hướng Vãn đã sớm chờ mong bánh a giao này cầm một rổ nhỏ bánh a giao rời khỏi đây mới nói: “Phần này tôi giữ lại tự ăn, trả tiền cho cậu kiểu gì?”

Trước đó hệ thống đã nói, tiền kiếm được bọn họ sẽ chia đôi, nên Hướng Vãn mới hỏi như vậy.

[Ký chủ tự ăn không cần trả tiền.]

“Đây coi như là phúc lợi sao? Cảm ơn.” Hiện tại Hướng Vãn vẫn đang tiêu tiền của gia đình, đương nhiên có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đấy, nghe được hệ thống nói xong thì cười nói cảm ơn.

Chờ trở lại phòng khách ngồi xuống sô pha, cô đặt rổ lên bàn trà, cầm một cái bánh a giao lên xé vỏ.

Lúc này Hướng Vãn không đeo khẩu trang, vừa xé vỏ ra, một mùi thơm ngọt xông vào mũi, khiến cô vô thức nuốt một cái.

Bánh a giao màu sắc đều đều, nguyên liệu bên trong rõ ràng, bề mặt còn có vài phần óng ánh, nhìn hết sức hấp dẫn.