Cửa Hàng Mỹ Thực Dưỡng Sinh Nhỏ Của Tôi

Chương 4

Hướng Vãn tin chắc mặc dù cơ thể mình không tốt, nhưng về mặt tâm lý và tinh thần vẫn rất khỏe mạnh, còn chưa đến mức vì chút đả kích ấy mà nghe nhầm.

Từ nhỏ cô đã thích đọc sách, còn đọc không ít mấy thứ linh tinh như tiểu thuyết mạng, đương nhiên cũng đã đọc qua rất nhiều tiểu thuyết “hệ thống” phổ biến.

Nghe được hai chữ “ký chủ”, cô khó mà không liên tưởng đến “hệ thống”.

Nhưng tiểu thuyết là tiểu thuyết, cho dù thật sự trải qua loại chuyện ảo diệu này, sợ là không sẽ ai có thể bình tĩnh đối mặt.

“Cậu là ai?”

Giọng điệu Hướng Vãn mơ hồ mang theo vẻ khẩn trương.

[Tôi là hệ thống mỹ thực dưỡng sinh đến từ hành tinh Ăn Hàng...]

Cái tên “Hành tinh Ăn Hàng” này nghe hơi buồn cười, nhưng lập tức nhớ tới “Tam thể”, “Khu rừng đen tối”* Hướng Vãn lại không cười nổi, ngược lại còn âm thầm cảnh giác.

*Tiểu thuyết khoa học viễn tưởng của nhà văn Trung Quốc Lưu Từ Hân.

Hệ thống vô tri vốn không có tình cảm, nhưng lúc này sau khi phát giác được suy nghĩ của ký chủ, lại không hiểu sao sinh ra vài phần cảm giác như “câm nín”.

Cùng là hệ thống, mấy người bạn nhỏ của nó sau khi tìm được ký chủ, đều không khỏi được nhóm ký chủ xem như bảo bối, chỉ có nó...

Mắt thấy ký chủ coi mình như kẻ tới xâm chiếm địa cầu, trong đầu bổ ra chiến tranh giữa những vì sao, hệ thống không thể không giải thích cho bản thân và quê hương mình.

[Xin ký chủ yên tâm, hành tinh Ăn Hàng của chúng tôi là một hành tinh yêu hòa bình...]

Hướng Vãn lắng nghe hệ thống nói, nó phiêu lưu trong vũ trụ không biết bao nhiêu năm ánh sáng, thậm chí còn xuyên qua mấy cái lỗ đen mới đến được địa cầu, cho dù người của hành tinh Ăn Hàng muốn tới đây cũng không có khả năng, lúc này mới miễn cưỡng yên lòng.

“Vậy cậu tới đây để làm gì?”

Chuyện này nói ra rất dài dòng, hệ thống dứt khoát truyền thẳng sứ mệnh chế tạo của mình vào trong đầu ký chủ.

Chỉ bằng một cái chớp mắt, Hướng Vãn đã biết được, hành tinh Ăn Hàng là một hành tinh lớn hơn trái đất nhiều lần, nhưng nhân khẩu ở đó lại ít hơn trái đất nhiều, dẫn đến vật tư trên hành tinh này nhiều không đếm xuể, nhất là vật tư nấu ăn ngon bọn họ thích nhất.

Vì không để lãng phí, đồng thời cũng là để có thể nếm được nhiều món ngon khác nhau, người ở hành tinh Ăn Hàng đã chế tạo một loạt hệ thống tung ra vũ trụ mịt mờ.

Mà mục đích của hệ thống chính là lựa chọn khoá định với ký chủ phù hợp rồi cung cấp nguyên liệu nấu ăn trên hành tinh Ăn Hàng làm ra món ngon bán, vừa giải quyết vật tư dư thừa trên hành tinh Ăn Hàng, vừa truyền bá văn hoá mỹ thực của hành tinh Ăn Hàng, đồng thời còn có thể kiếm tiền thu mua các nguyên liệu nấu ăn không có trên hành tinh Ăn Hàng.

[Ký chủ rất may mắn, bổn hệ thống là hệ thống mỹ thực dưỡng sinh, thức ăn dưỡng sinh của hành tinh chúng tôi không chỉ ngon mà còn có tác dụng khiến cơ thể khỏe mạnh, nếu ăn thường xuyên, ký chủ sẽ nhanh chóng có được một cơ thể mạnh khỏe.]

Đại khái là phát hiện ra tình trạng cơ thể ký chủ, hệ thống chủ động mở miệng nói.

Nếu nói vừa rồi Hướng Vãn còn có thể bình tĩnh, thì sau khi nghe mấy lời này của hệ thống, cô lập tức mất bĩnh tĩnh.

Bệnh tật ốm yếu lâu dài, không thể làm cái này cái kia, chỉ cần sơ ý một chút là phải vào bệnh viện, mình khó chịu thì thôi đi, còn liên lụy người nhà ở bên lo lắng sợ hãi, không ai hiểu khỏe mạnh quý giá thế nào bằng Hướng Vãn.

Cô nằm mơ cũng muốn có một cơ thể khỏe mạnh, thậm chí điều ước sinh nhật từ nhỏ đến lớn cũng là cái này, mãi đến sau khi trưởng thành, phát hiện đây là hi vọng xa vời, mới đổi lại thành hi vọng người nhà có thể mãi mãi khỏe mạnh.