Khi mọi người ra khỏi phòng họp, Trường Linh bị đội trưởng Hùng gọi lại trò chuyện.
"Cháu không sao chứ? Chuyện năm ngoái cũng có phần lỗi của chú, lúc ấy cháu là người đang bị nhắm vào vậy mà chú lại sơ ý để cháu hành động một mình, quả là một sai sót lớn của chú." Đội trưởng Hùng vừa nói vừa thở dài.
Tên thật của đội trưởng Hùng là Hoàng Thế Hùng. Ông cũng từng là đội trưởng của Trường Linh trước khi cậu bị vu oan rồi tạm giam trong 1 năm.
Trường Linh nói: "Bây giờ cháu cũng được chứng minh là không có tội rồi mà. Còn tên khốn đấy, cháu sẽ bắt được hắn sớm thôi."
Trước khi Trường Linh định rời khỏi phòng họp, đội trưởng Hùng liền vội vã gọi cậu lại với vẻ mặt lo lắng: "À Trường Linh... chú có chuyện nhừ cháu một chút...có được không?"
Trường Linh dừng bước chân rồi quay người lại cười nói: "Chú không nói việc gì thì làm sao cháu biết có làm được hay không! Nhưng cháu mạnh dạn đoán trước, chuyện mà chú bảo có liên quan đến cậu trai thanh tú mới vào phải không ạ?"
Thấy Trường Linh tỏ vẻ thoải mái, đội trưởng Hùng thở phào một hơi rồi cười nói: " Phải, đúng vậy. Trực giác cũng nhanh nhạy phết đấy nhỉ! Bác tưởng rằng nghỉ một năm cũng phải mai một đi rồi chứ, thế mà tinh không kém ông đây."
Trường Linh bên ngoài cười hùa theo đội trưởng Hùng trong lòng thì lải nhải. [Ủa bác, bác tự hạ thấp bản thân bằng cách so sánh với một đứa vừa đi tù về à...nhầm tạm giam. Bác cũng tích cực thật đấy]
Cười được một lúc, đội trưởng Hùng đột nhiên nghiêm mặt, cất lời: "Vũ Hồng Liên là con của bạn ta. Con ông ấy là thằng Liên ấy nó định làm cảnh sát hình sự. Gần đây, nó phải đi thực tập ông ấy lo cho nó nên nhờ ta nhét nó vào chỗ này."
Trường Linh nhìn đội trưởng Hùng với vẻ không tin nổi: "Thế là bác định bảo con trông trẻ ấy hả???"
Đội trưởng Hùng nghe thấy thế liền lấy lý do: "Nó 23 rồi có phải trẻ con đâu mà trông. Đây là tìm bạn cho cháu hiểu không, cháu lớn hơn nó có 1 tuổi, chơi với nhau tốt."
" Bác à vấn đề là cháu không phù hợp với chuyện dắt người mới. Thôi cháu không nói chuyện này với bác nữa, cháu hỏi bác tí cái tên gì gì Phong đấy là ai vậy ạ?" Trường Linh tỏ vẻ bất lực.
Đội trưởng Hùng: "Cậu ta sao, Cao Tuấn Phong đội trưởng tổ 2. Thật ra năng lực làm việc và trực giác cậu ta vô cùng tốt, mới 27 đã lên làm đội trưởng năm nay cũng chắc tầm 28 rồi. Nếu không phải cậu ta còn trẻ, sở trưởng sợ sảy ra sự cố thì người đội trưởng phụ trách vụ án này chính là cậu ấy đấy."
Nói xong một hồi, đội trưởng Hùng liền kết thúc với lời nhờ vả chăm sóc Vũ Hồng Liên rồi đá cậu ra khỏi phòng họp. Cậu cũng ấm ức lắm nhưng mà làm gì được ông bác đấy cơ chứ.
Bước ra khỏi phân tổ khu hình sự, cậu nhìn thấy 2 người Cao Tuấn Phong và Vũ Hồng Liên đứng gần quầy uống nước. Hồng Liên đang nói chuyên với Tuấn Phong thấy cậu bước ra liền vẫy tay bảo cậu đến chỗ bọn họ.
Hồng Liên mang nét thanh tú, trong trẻo, đứng bênh cạnh một người với vẻ mặt thối ngàn năm không đổi thật là cảnh đẹp thiên nhiên bạn tặng. Trường Linh nhìn thấy cặp đôi đấy thì nghĩ thầm [Bắt tôi ra đấy làm gì, bóng đèn à, tôi không muốn ăn cơm chó đâu, cảm ơn].
Nghĩ vậy thôi chứ cậu vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, bước từng bước đến chỗ cặp đôi đấy.
Nói người khác đẹp nhưng Trường Linh cũng chẳng để ý đến rằng người chú ý đến cậu còn nhiều hơn cặp đôi trong tin đồn đằng kia.