Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 34

Hai ngày nay anh không trở về, tuyết cũng bắt đầu tan, không phải là thời gian rời đi tốt nhất à?

Lục Hạ: “Cái gì?”

Lý Tịch càng thêm không kiên nhẫn, “Em không muốn sống cùng anh, tiền cũng cho em rồi, vì sao còn chưa đi?”

Lục Hạ không ngờ anh vẫn còn đang rối rắm vấn đề này, khóe miệng co quắp.

Nhưng ngẫm lại hành vi lẫn biến hóa của nguyên chủ, anh hoài nghi cũng là chuyện bình thường.

Vốn dĩ trong tiểu thuyết miêu tả anh là người có tính đa nghi trời sinh, sẽ không tín nhiệm một ai cả.

Lục Hạ cố gắng để giọng nói của mình không mang theo tính công kích: “Em không đi, em đã gả cho anh rồi còn gì, gả gà theo gà, gả chó theo chó.”

Lý Tịch: “...”

Người phụ nữ trước mắt không hề có tính công kích, nhưng lại im lặng không lên tiếng chặn kín lời nói của anh, nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt cô, Lý Tịch nhíu chặt mi tâm, không kiên nhẫn nói, “Kiên nhẫn của anh có hạn, nếu em muốn đi thì nhanh chóng đi đi.”

Ánh mắt Lý Tịch thật sự quá mức lạnh lùng bén nhọn.

Lục Hạ cũng có hơi bị thương, tuy cô không được coi là loại người ai gặp cũng thích, nhưng cũng chưa từng gặp người có thái độ như vậy.

Không ngờ anh trai vừa biết kiếm tiền lại chết sớm của nam chính trong sách lại có tính cách như vậy, tuy dáng người khá tốt, nhưng tính tình thật sự rất thối, căn bản không nghe lọt lời của cô.

Lục Hạ nhìn chằm chằm bóng lưng người đàn ông rời đi.

“Anh cứ kiêu ngạo như vậy đi, một ngày nào đó em nhất định sẽ tiêu hết tiền của anh, cho anh đẹp mắt, hừ.”

……

Sáng sớm hôm sau, Lý Tịch và người đàn ông kia rời đi.

Trong lòng Lục Hạ tâm sự nặng nề.

Thái độ tối hôm qua của Lý Tịch, khiến cho cô có một loại cảm giác rất khổ sở.

Coi như cô nói không ly hôn, cũng không thể bảo đảm anh có thay đổi hay không.

Dù sao giữa hai người không có tình cảm, lại không có con cái, cô đúng thật không có bất kỳ át chủ bài nào.

Ngay từ đầu cô nghĩ chỉ cần nhịn đến khi anh chết là tốt rồi, nhưng hiện giờ xem ra khoản di sản này không dễ dàng kế thừa như thế.

Trên thế giới này nhiều người có tiền như vậy, thêm một người có tiền như cô thì có sao?

Mặc kệ như thế nào, Lục Hạ cảm thấy, mình không thể lấy lợi thế để đè chết người đàn ông này được.

Cô phải tìm một lối thoát cho mình.

Cô nhớ rõ, mặc dù mình nhường công việc cho Lục Linh San, nhưng Lục Linh San cũng chỉ là nữ phụ, hơn nữa cô ta chỉ có một bằng cấp trung học cơ sở, dạy lại không tốt.

Vì lý do này, trường học đã nhờ giáo viên tới khuyên cô rất nhiều lần.

Bảo cô nhanh chóng trở về.

Nhưng dưới sự áp bức của mẹ kế và cha, nguyên chủ không dám đồng ý.