Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 32

Ở trong mắt cậu, chị dâu giống như thần tiên vậy.

Nhưng người như thần tiên lại nói cậu đẹp trai.

Cậu bị khen đến mức mơ mơ màng màng, cả người như muốn bay lên.

Đến tận khi sau lưng bỗng nhiên xông lên một cỗ khí lạnh, cậu mới giật mình tỉnh táo lại.

Vốn dĩ Lý Tịch định đến xem người phụ nữ Lục Hạ kia có lại gây chuyện không.

Nhưng không ngờ lại thấy cô và Hắc Tử trò chuyện vui vẻ đến mức quên trời đất.

Nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt cô vô cùng chướng mắt.

Ánh mắt Lý Tịch hơi lạnh.

Không tìm được biện pháp ở chỗ anh, cho nên mới thay đổi chủ ý đi lôi kéo cấp dưới của anh?

Cô thật sự rất thông minh đó.

……

Sau khi từ bãi than trở về, Lục Hạ phát hiện thái độ của Lý Tịch đối với mình càng lạnh hơn.

Cũng không biết có phải bởi vì mình không được sự đồng ý của anh đã đi bãi than, mạo phạm đến anh hay là nguyên nhân gì khác.

Lục Hạ muốn nói rõ tình huống, nhưng Lý Tịch lại không cho cô cơ hội đó, liên tục mấy ngày đi sớm về trễ, thậm chí buổi tối hai ngày nay còn không trở về.

Điều này khiến cho cô ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có.

Quên đi, thích làm gì thì làm đi.

Dù sao chỉ cần không ly hôn, tài sản sẽ có phần của cô.

Lục Hạ lười quản.

Không thể không nói, sau khi đem chăn ra phơi, buổi tối ngủ thoải mái hơn nhiều.

Nhưng mà mấy ngày nay có mặt trời liên tục, tuyết đọng tan chảy, nửa đêm Lục Hạ bị tiếng nước tích tắc đánh thức, cô mới phát hiện trong nhà thế mà lại bị rỉ nước.

Cô mơ mơ màng màng đứng lên, kéo rèm cửa ra, thì thấy mặt đất ẩm ướt một mảnh.

Cô vội vàng đứng dậy đi tìm chậu nước hứng nước.

Ai ngờ vừa ra khỏi cửa, bỗng nhiên đυ.ng phải người.

Thân thể người đàn đông vừa lạnh vừa cứng, suýt chút nữa khiến cô bật ngã ra sau.

Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông liên tục hai đêm không về nhà vang lên, Lục Hạ mới nhìn rõ người tới là ai.

Lý Tịch mặc một cái áo khoác quân đội, trên người đầy hơi nước lạnh lẽo.

Phía sau anh còn có một thanh niên tóc vuốt ngược tám phần, mặc âu phục đeo kính.

Thanh niên tò mò đánh giá cô, ánh mắt mang theo vẻ kinh diễm.

Nhưng mà cậu ta chưa kịp nhìn nhiều, đã bị Lý Tịch chặn lại.

Lúc này Lục Hạ mới ý thức được dáng vẻ hiện tại của mình không thích hợp gặp người ngoài.

Buổi tối lúc ngủ cô không thích mặc quá nhiều, bởi vì có phân phòng ngủ với Lý Tịch, cho nên cô thấy không sao cả, bên trong chỉ mặc đồ ngủ mỏng manh.

Lúc nãy vì quá vội vàng, cô cũng quên mất khoác áo ngoài cho mình.

Cô theo bản năng rụt người lại, giải thích: “Trong phòng bị dột, em đi lấy chậu lấy nước.”

Nói xong, cô mới cảm giác được lạnh, run rẩy một cái.