Cậu lại lo lắng chị dâu cãi nhau với mấy thím khác, vội vàng chạy tới, nhìn thấy Lục Hạ ăn đến nhíu mày, nên suy đoán có phải cô ăn không quen loại cơm tập thể này hay không, cuối cùng cậu cầm bình nước tới.
Ngày thường mọi người đều ngầm nói anh Tịch quá thảm rồi, tự dưng lấy phải người vợ suốt ngày tìm đường chết.
Ngay từ đầu Hắc Tử cũng cảm thấy như vậy.
Nhưng hôm nay chị dâu nhìn thấy cậu rồi cười, cậu cảm thấy mọi người nói không đúng nữa.
Ngày thường bởi vì cậu đen, nên các nữ sinh trong thôn đều rất ghét bỏ cậu, còn luôn nói cậu giống người Châu Phi, người ta phơi nắng nhiều nên đen, còn cậu từ nhỏ đã đen như vậy.
Nếu ra ngoài buổi tối có khi hù chết người cũng nên.
Mấy nữ sinh nhìn cậu đều vô cùng ghét bỏ.
Nhưng chị dâu lại không ghét bỏ cậu, còn cười với cậu nữa, chị dâu thật tốt.
Hắc Tử cảm thấy, chỉ cần là người nguyện ý cười với cậu, thì đều là người tốt.
“Ngày thường nơi này chỉ có mình Lý Tịch quản thôi sao?” Lục Hạ thấy Lý Tịch nửa ngày rồi không tới, có lẽ thật sự bề bộn nhiều việc, vì thế hỏi.
“Đúng, vô cùng bận rộn, bởi vì bọn em đều là những người thô lỗ, lại chẳng hiểu cái gì, nên cứ phải hỏi anh Tịch.”
“Nhất là hai năm nay, làm ăn càng ngày càng tốt, cũng sắp bận rộn rồi, nếu không phải hôm nay tuyết lớn phong tỏa đường, bọn em còn phải bận rộn hơn nữa.”
“Nhưng mà vừa rồi em nghe cấp trên gọi điện thoại nói, sẽ phái một người tới giúp anh Tịch trông sân, nhưng bởi vì tuyết lớn phong tỏa đường đi, người ở trên thị trấn không tới được, nên mới bảo anh Tịch nghĩ biện pháp đón cậu ta tới.”
“Nói cũng thấy trùng hợp, thời điểm nào đến mà chẳng được, sao cứ cố tình phải đến hôm nay.”
Lục Hạ dừng một chút, “Phái đến hỗ trợ quản lý? Người bên ông chủ?”
Hắc Tử không nói tiếp, theo đạo lý thì loại chuyện này không thể tùy tiện nói với người ngoài.
Nhưng chị dâu là vợ của anh Tịch, là người một nhà.
Vì thế cậu nói: “Đúng, nghe nói là con trai út của ông chủ, được phái tới học tập với anh Tịch, tất cả mọi người đều cảm thấy loại tiểu thiếu gia nhà giàu này tới cũng chẳng làm được chuyện gì, nhưng lại không có biện pháp từ chối.”
Tuy Lục Hạ đã đoán được, nhưng không nghĩ chuyện này lại đến nhanh như thế.
Mà thế cũng đúng, không lên kế hoạch trong thời gian dài, đối phương cũng không có khả năng dễ dàng gϊếŧ chết Lý Tịch, còn có thể lấy được quyền quản lý bãi than.
Lục Hạ còn muốn hỏi nhiều, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc đang đến gần, cô theo bản năng chuyển đề tài, “Cậu tên Hắc Tử à? Bao nhiêu tuổi rồi?”
“20 rồi chị dâu.”
“Nhỏ vậy sao? Có đối tượng chưa?”
“Chưa đâu, tất cả mọi người đều chê em đen, chướng mắt em.”
“Đen? Đen chỗ nào, đây rõ ràng là khỏe mạnh mà, rất đẹp trai đó.”
Hắc Tử mở to hai mắt.