Sau Khi Chị Cả Thức Tỉnh

Chương 10: Giấy báo nhập học

Vương Mỹ Yêu rời đi.Cô ta đi đột ngột tới nỗi nhà họ Vương đã nghi ngờ mất một khoảng thời gian. Suy cho cùng, ngày hôm ấy có rất nhiều người chứng kiến Vương Mỹ Yêu đi ra khỏi nhà họ Nguyên với sắc mặt trắng bệch, thậm chí cô ta về nhà còn làm mẹ ruột mình sợ hãi mà.

Người họ Vương còn tưởng rằng nhà họ Nguyên ức hϊếp cô ta nên lập tức muốn tìm người hỏi cho ra nhẽ, nhưng cuối cùng lại bị Vương Mỹ Yêu ngăn lại. Vương Mỹ Yêu thật sự sợ sau khi về đến nhà rồi mà tay cô ta vẫn còn run rẩy.

Những ánh mắt lo lắng của người thân làm cô ta xấu hổ hơn, cô ta nhốt mình trong phòng khóc rất lâu, tới mức mắt sưng húp lên vì khóc.

Khóc xong cô ta không dám nám lại trong nhà thêm một giây nào nữa, nhất quyết đòi anh trai đưa đi. Không có vé xe cũng không sao, cô ta lẻn lên tàu trước rồi đi tìm nhân viên mua vé sau.

Dù ai có khuyên thì Vương Mỹ Yêu vẫn muốn đi. Hết cách, nhà họ Vương chỉ dành tiễn cô ta lên tàu trong nữa đêm.

Sau khi quay về, bọn họ nghe được một số tin đồn.

Có thể hôm đó mẹ Trần Châu đã nghe thấy vài lời, hoặc bà ta ghi hận Vương Mỹ Yêu vì đã hứa đưa con gái bà ta vào miền nam nhưng cuối cùng lại nuốt lời, bà ta hớn hở nói với người khác rằng Vương Mỹ Yêu đi vọi như thế, nói không chừng ở miền Nam kiếm toàn tiền không sạch sẽ.

Lời này nhanh chóng được lan truyền, mọi người không tin hẳn nhưng vẫn cảm thấy có lý. Một đứa con gái ở miền Nam làm sao có thể kiếm tiền nhiều như vậy?

Nhất là những gia đình có con trai đi làm miền Nam lại càng tin vào điều này, con trai của họ còn chẳng kiếm được nhiều như thế, hà cớ gì Vương Mỹ Yêu có thể kiếm nhiều đến vậy?

Nghe bảo cô ta còn về quê xây nhà nữa, vậy thì phải kiếm rất nhiều tiền mới làm được. Đến khi thông tin này truyền tới tai nhà họ Vương thì đã mấy ngày sau.

Mẹ Vương tức tới mức suýt nữa thì tức nghẹn. Bà ấy đỏ tía tai đánh nhau với người khác, đánh với mẹ Trần Châu là hăng nhất, hai bà đánh lộn tới mức tóc rụng cacr mớ. Cuối cùng cả hai hừ một tiếng kết thành thù không đội trời chung, một mất một còn.

Tuy nhà họ Nguyên không bị liên lụy nhưng bầu không khí lại trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết, như thể tất cả mọi người trong gia đình đều bị cắt đứt dây thanh quản.

Triệu Hoán Đệ cảm thấy Nguyên Đường chống đối mình, khiến bà ta thất vọng vô cùng. Bà ta nghiêm mặt, quyết định không để ý đến Nguyên Đường, nhất định phải đợi đến khi Nguyên Đường đến đây khóc lóc cầu xin bà ta, đồng ý với bà ta rằng sẽ đến miền Nam làm việc thì bà ta mới chịu hòa giải, còn không thì miễn bàn!

Chỉ sau một đêm mà Nguyên Đức Phát đã già đi rất nhiều, ông ta muốn trò chuyện với Nguyên Đường, nhưng vì vắng mặt trong nhà nhiều năm nên ông ta chẳng biết phải bắt đầu mở lời từ đâu. Nguyên Đường rõ ràng cứng mềm không ăn, nhất quyết muốn đi học. Nguyên Đức Phát vừa rầu rĩ lại vừa kinh hồn bạt vía.

Ông lấy ra một chiếc hộp thiếc từ trên xà nhà trong phòng Nguyên Đống, bên trong hộp thiếc vẫn còn nguyên vẹn tờ giấy báo nhập học. Nguyên Đức Phát thở phào nhẹ nhõm, sau trận cãi vã với Nguyên Đường ngày hôm qua, gần như ông ta nghĩ rằng liệu có phải Nguyên Đường đã phát hiện sự thật về giấy báo nhập học rồi hay không.