- Đây là chỗ làm việc của em!
Hưng dẫn Lâm đi vào phòng kinh doanh, chỉ về phía vách ngăn nằm ở trong cùng phía bên trái.
- Công ty mình mới thành lập hơn một năm, nên tổng cộng chỉ có sáu nhân viên thôi, thêm em nữa là bảy. Lát nữa nhớ làm quen với mọi người nhé.
- Vâng ạ!
Lâm ngoan ngoãn đáp lời, đưa mắt nhìn sang vách ngăn của mấy đồng nghiệp khác.
- Hả?
Hắn hơi hơi kinh ngạc, bởi vì lúc nãy Hưng đã nói, nhân viên trong công ty đều là nam, nhưng bàn làm việc của bọn họ lại rất gọn gàng, hắn thậm chí nhìn thấy cả gương để bàn.
Con trai dùng gương làm gì?
- Anh vào nhà vệ sinh chút, em tự kết nối máy tính nha, wifi là tám số 8.
- Dạ!
Hưng nói rồi chậm rãi đi về phòng vệ sinh.
Còn Lâm thì không có chuyện gì làm, bèn mở điện thoại ra lướt Tiktok.
Chỉ là chừng vài phút sau, từ trong phòng vệ sinh chợt vang lên tiếng hét thất thanh.
- Mẹ ơi!
Lâm nghe thấy tiếng thét to thì vội vàng đứng dậy chạy tới xem xét.
Vừa rồi Hưng vào nhà vệ sinh là để rửa mặt, vì vậy không có khóa cửa, nên Lâm chỉ đẩy nhẹ cánh cửa liền đi vào trong.
Vừa vào bên trong, đã thấy Hưng đang ngã sõng xoài trên mặt đất, ánh mắt đầy sợ hãi nhìn về phía cạnh bồn cầu.
- Có chuyện gì đó anh Hưng?
Lâm khẽ hỏi.
- Gián, em ơi nhà vệ sinh có gián!
Hưng hốt hoảng nói.
- Gián?
Lâm khẽ nghi hoặc, dọc theo ngón tay của Hưng mà nhìn sang, phát hiện trên sàn nhà bên dưới bồn cầu quả thật có một con gián đang bò lổm ngỏm.
Hắn âm thầm bật cười, thầm nghĩ anh giai này lớn như thế rồi còn sợ gián?
Lắc lắc đầu, Lâm tiện tay cầm lấy cái chà bồn cầu, đem con gián kia đập chết, lại dùng giấy vệ sinh lót tay, bắt nó bỏ vào bồn cầu, xả nước.
- Được rồi đó!
Lâm vỗ vỗ tay bảo.
Vừa nói, hắn vừa quay đầu nhìn xuống, chợt trông thấy khuôn mặt của Hưng nhăn nhó khó chịu, hai bàn tay đang sờ sờ cổ chân của mình.
- Anh bị gì vậy?
Lâm sốt sắng hỏi.
- Vừa nãy anh sợ quá nên không cẩn thận bị ngã, hình như chân trật khớp rồi.
- Để em xem xem!
Lâm ngồi xuống, cúi đầu nhìn về phía chân trái của Hưng, phát hiện cổ chân của anh đã sưng lên một bọc.
- Đúng là bị trật khớp rồi, giờ anh có đi được không? Ra ngoài phòng khách em giúp anh nắn lại!
Lâm đề nghị.
- Ừm nà!
Hưng gật gù, cố gắng đứng dậy, nhưng vừa nhoài người lên đã vội vàng ngồi xuống, lông mày nhíu chặt.
- Đau quá em ạ!
Lâm thấy vậy thì không nói hai lời, cúi người đem anh bế thốc lên.
- Ôi!
Bị ôm bất ngờ, Hưng kinh hãi kêu lên một tiếng, nhưng cũng không giãy dụa mà vòng tay khoác lấy cổ của hắn.
Chỉ là trong lòng tương đối ngại ngùng.
Chính mình và Lâm mới gặp nhau hai lần, hôm nay là lần đầu tiên hắn tới công ty nhận việc đã xảy ra tình huống xấu hổ như thế.
Quan trọng hơn đó là Hưng vừa có bạn trai chưa lâu, nhưng anh và bạn trai cũng chỉ mới đến bước nắm tay các kiểu mà thôi.
Hiện giờ mình lại bị một người con trai mới quen ôm vào trong ngực...
Có điều, nếu không cho Lâm bế thì anh cũng không thể tự mình đi ra ngoài được.
Phải nhắc đến, Hưng rõ ràng là đàn ông, vì sao lại có bạn trai? Kỳ thật anh và Hưng giống nhau, đều là giới tính thứ ba.
Chừng nửa phút sau, Lâm rốt cuộc bế Hưng đi tới phòng khách, nhẹ nhàng đặt anh lên sopha, còn mình thì ngồi xổm ở bên cạnh.
Nhìn cổ chân đã hơi sưng lên của anh, Lâm trầm giọng nói:
- Nắn khớp chân sẽ hơi đau, anh cố chịu đựng nhé!
- Em cứ làm đi!
Hưng gật gật đầu, không chú ý tới cặp chân thon dài trắng nõn của mình đã lồ lộ trước mặt hắn.