Thập Niên 70: Tự Do Yêu Đương

Chương 4

Thẩm Lương vẫn mười lăm tuổi, đang học lớp tám, là tuổi thích đi chơi khắp nơi, ngày nào cũng không ở nhà.

Cậu kéo một cái ghế nhỏ ngồi ở cửa bếp, nói: "Hôm nay mẹ nấu món ngon."

Thẩm Kiều lâu rồi không ở nhà ăn Tết, quên mất ngày này, bèn vỗ trán nói: "Đúng ha."

Lúc nhỏ cô cũng như vậy, canh bếp không chịu đi, bây giờ nhớ lại, cũng chăm chú nhìn vào bếp.

Ngưu Ngưu ngồi trong lòng cô, mắt cũng nhìn theo.

Lưu Ái Hồng quay lại thấy ba người lớn nhỏ, cười nói: "Để mẹ làm bánh trứng cho các con ăn trước."

Thẩm Kiều thèm đến chảy nước miếng, tiến lại gần xem, bảo: "Con cũng học ké."

Cô biết nấu món thường, nhưng cũng chỉ tạm được, món này thật sự không biết làm.

Hai mẹ con dựa vào lò than nói chuyện, bên ngoài có người gõ cửa.

Thẩm Lương đứng dậy nói: "Để em mở."

Thẩm Lương mở cửa, sau khi thấy rõ là ai thì có hơi ngạc nhiên, liền chào hỏi: "Anh Trương."

Thẩm Kiều nghe tiếng, thò đầu ra nhìn, sắc mặt không tốt: "Mẹ, sao anh ta lại đến đây?"

Lưu Ái Hồng cũng không rõ, nhưng vẫn đáp: "Con lịch sự chút, khách đến nhà mà."

Bà đặt đồ xuống đi ra phòng khách, nói: "Tiểu Trương đến rồi."

Trương Thuận xách quà bằng hai tay, khách sáo nói: "Đến chúc Tết bác, thầy cháu có ở nhà không ạ?"

Trước kia anh ta là học trò của Thẩm Văn Hoa, gọi là thầy cũng không sai. Nhưng anh ta vừa nói chuyện, mắt vừa dán vào người Thẩm Kiều, ý đồ không nói cũng hiểu.

Thẩm Kiều thấy phản cảm trong lòng, nghĩ thầm lẽ nào ba chưa nói rõ ràng sao, thế nên anh ta còn đến? Thái độ của anh ta giống như con rể thật vậy.

Cô không nói gì, chỉ chơi với cháu.

Như vậy đã là rất không lễ phép, Lưu Ái Hồng nhìn con gái một cái cảnh cáo, tiếp đón khách, nói: "Hôm nay ông ấy đi làm, cháu không đi làm sao?"

Trương Thuận ngồi trên ghế sofa, nói: "Cháu được nghỉ, nên mới đến một chuyến."

Lại thấy Thẩm Kiều không nói gì, liền bảo: "Kiều Kiều, anh có mang quà cho em này."

Người cô không thích, còn gọi cô là "Kiều Kiều", thật khiến cô nổi da gà.

Thẩm Kiều cười nhạt, nói: "Không dám làm phiền anh, em không dám nhận."

Trương Thuận tự lấy đồ trong túi ra, nói: "Khăn lông cừu, màu đỏ, rất hợp với em."

Anh ta vừa nói vừa tiến lại gần Thẩm Kiều, còn muốn đưa tay choàng vào cho cô.

Thẩm Kiều hoảng sợ, lùi lại nói: "Anh làm gì đấy?"